Mẹ Độc Thân Tuổi 18
Chương 322 :
Ngày đăng: 01:53 19/04/20
Edit: Meimoko
______
Ha ha, ngay cả chị em song sinh vừa mới gặp cũng nói Đường Hạoyêu mình sao? -Kỳ thật lúc máy bay vừa mới cất cánh, cô đã đem rất nhiều sự tình nghĩ lại rõ ràng, thoáng cái mà cũng đã hiểu rõ nhiều vấn đề.
Mình quả thật là thích hắn!- Nếu không hiện tại cô cũng sẽ khôngkhổ sở như thế, sẽ không trong giây phút lên máy bay, mà bắt đầu nghĩđến hắn, trong đầu tràn ngập hình ảnh của hắn!
Mà hắn hẳn là cũng yêu cô. Nếu khôngcũng sẽ không bất chấp cả tính mạng mình để đỡ đạn thay cô. Hắn vẫn cóthể chăm sóc cho cô, bảo vệ cô. Một người đàn ông có thể không để ý cậptánh mạng của mình mà bảo vệ một phụ nữ, hắn làm sao có thể không thương cô?
Đột nhiên, Lục Giai Ngưng càng tin tưởng hơn chuyện Đường Hạo có tình cảm với mình.
Con, tuy rằng đã làm mất một đứa con bảo bối, nhưng, cô cũng nênmột lần nữa cho hắn thêm một cơ hội. Nói như vậy, cả nhà bọn họ mới cóthể sớm ngày đoàn viên. Cô mới có thể sớm một chút đón Nhị Nhị từ bênngười Lương Bân trở lại, nói với Nhị Nhị: mẹ mới là mẹ ruột của con.
Cô không muốn hàng năm phải dựa vào một viên ngọc trai đến ám chỉ với Nhị Nhị ‘con là viên minh châu của mẹ’. Cô không muốn, thật sựkhông muốn chờ đợi đến khi xâu ngọc thành chuỗi, mới có thể nói cho NhịNhị biết bí mật này.
Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Giai Ngưng một lên hồi kinh hồn táng đản, một hồi tê tâm liệt phế. Cho đến lúc đó Nhị Nhị còn nhận một người mẹ như cô sao?
“Hình như đúng là như vậy! Trở về, em nhất định phải tìm hắn nóichuyện” Nói thật, một mình cô ở Anh quốc quả thực là rất sợ hãi.
Nghe được Lục Giai Ngưng lầm bầm, Bạch Phương Úc cười cười:”Vậythì hãy cố lên! Bất quá, nếu như chị là em, nhất định sẽ không lập tứctiếp nhận hắn, ít nhất cũng phải hưởng thụ qua quá trình theo đuổi….”
Lục Giai Ngưng rốt cục cũng lộ ra một nụ vui vẻ: “Đúng, đúng,emn cũng muốn hưởng thụ thử xem! Anh ta đúng là chưa có chính thức theođuổi em! ” Hắn nói, cô không được phép yêu đương ở trường học. Nhưng, cô hiện tại thật muốn khiêu chiến tính tình của hắn, làm cho hắn hưởng thụ thoáng cơn ghen điên cuồng!
Ha ha, nói như vậy, hắn mới hội càng thêm quý trọng chính mình!
Đúng lúc này, trong buồng phi cơ truyền đến tiếng nhắc nhở ngồiyên vị trí của tiếp viên hàng không: “Máy bay sắp hạ cánh, xin quý khách vui lòng ổn định lại chỗ ngồi!”
Các cô chạy nhanh dựa theo yêu cầu xong, cùng đợi máy bay chạm đất.
Bạch Phương Úc quay đầu nói với Lục Giai Ngưng: “Ha ha, chúng tavẫn là nên làm rõ chuyện thân thế trước! Về đến nhà, chị sẽ hỏi cha mẹcủa chị, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, làm sao có thể lấy bị mất một đứa con? Thật là sơ suất quá đáng mà”
Lục Giai Ngưng chỉ là cười nhạt, cô luôn cảm giác mình mới không phải là cá lồng sang ao*!
*cá lồng sang ao: ám chỉ người ở vị trí không thuộc về mình.