Mẹ Độc Thân Tuổi 18
Chương 323 :
Ngày đăng: 01:53 19/04/20
Edit: Meimoko______
Máy bay rõ ràng là đã chạm đất, nhưng lại đột nhiên xóc nảy kịch liệt. Lần đầu đi nên hoàn toàn mù mịt, sắc mặt của Lục Giai Ngưng càng lúc càng trắng bệch. Lúc trước tuy chưa từng đi máy bay bao giờ nhưng không phải cô không tìm hiểu qua.
Nhìn xem bản thân giống như không ngừng đổ về phía trước, cô chỉ biết máy bay nhất định là đang có vấn đề. Cô cởi nhanh dây an toàn, sau đó lôi kéo người bên cạnh: “ Nhanh lên! Nhanh lên! Chúng ta phải tìm lối thoát ra ngoài mới được!”
Đúng lúc này, từng luồng khói đen tràn vào cabin. Trong khoang máy bay tràn đầy tiếng kêu hoảng loạn của mọi người.
“Xảy ra chuyện rồi!”
“Máy bay nhất định là gặp chuyện rồi!”
“……”…..
Những tiếng kêu cứu hốt hoảng vang lên trong đầu của Lục Giai Ngưng. Đã trải qua một lần hỏa hoạn nên lúc này Tiểu Ngưng trấn tĩnh hơn rất nhiều. Vén rèm cửa lên, cô xác định máy bay đã chạm đất, hơn nữa ở phía dưới có rất nhiều nhân viên sân bay lao ra.
Tìm cửa thoát hiểm của máy bay. Đó là suy nghĩ duy nhất của cô lúc này.
Cửa cabin do máy bay hỏa hoạn mà biến hình, không thể mở ra nổi.
“Nhanh lên một chút! Nhanh lên! Bằng không chúng ta chết mất!” Lục Giai Ngưng buông lỏng cánh tay Bạch Phương Úc, chạy đến phía cửa cabin. Cô vừa nhìn thấy có người đã nhảy ra ngoài.
Đường Hạo nheo mắt lại, ban đầu xác thực hắn cũng xúc động mà định sai người đi cưỡng bức cô ta. Nhưng chuyện này thì có gì quan trọng, cái hắn quan tâm chỉ là Ngưng của hắn bình an vô sự: “ Cô gái này đối với chúng ta không có tác dụng nhiều, vốn đã có những suy nghĩ biến thái rồi, cho nên cách này đối với cô ta chỉ là vô dụng thôi!”
Lục Phong đồng ý với lời nói của thiểu gia, gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu không một người bình thường tại sao lại chấp nhận biến thành hình hài một người khác. Cô ta hẳn là bệnh thần kinh, hết thuốc chữa! Vừa rồi tôi có nói, nếu cô ta chịu khai ra Bạch tiểu thư đang ở đâu, thiếu gia sẽ cảm tạ bằng rất nhiều tiền. Cô ta nói cô ta không cần tiển, muốn làm cho có người khổ hơn cô ta. Cô ta nói không muốn Bạch tiểu thư sống tốt, cũng muốn Bạch tiểu thư chịu đựng thống khổ giống như cô ta…..”
“ Mẹ nó, ả ta đúng là một kẻ biến thái chết tiệt!” Canh Duy Á tức giận chửi ầm lên.
Hai mắt Đường Hạo lạnh lẽo dị thường, hắn hút thuốc lá, thình thoảng lại đưa mắt nhìn điện thoại trên bàn. Hắn hiện tại đang nhờ Đông Trì điều tra Chu Thích. Nếu như hắn đoán không sai, có lẽ Bạch Phương Úc đã bị Chu Thích bắt cóc. Mà ở bên Anh, hắn cũng đã bảo Hải Uy đi điểu tra.
Đúng lúc này, điện thoại trên bàn đột nhiên đổ chuông.
Đường Hạo lập tức bỏ thuốc lá trong miệng ra, không trì hoãn một giây nào cả, bắt lấy ống nghe điện thoại: “ Đông Trì, có tin tức rồi sao?”
“ Tớ đã điều tra ra được địa chỉ nhà của Chu Thích ở Đài Loan, đang cho người thám thính. Bạch Phương Úc có lẽ đang ở bên trong!” Tiếng của Đông Trì vọng ra từ trong điện thoại.
“Địa chỉ ở chỗ nào? Tớ lập tức đi qua ngay…..” Đường Hạo nhanh chóng hỏi.
“Địa chỉ là…..” Đông Trì lập tức nói ra một dãy địa chỉ, sau đó còn nói thêm mấy câu rồi cắt điện thoại.
Mấy người bọn họ nhanh chóng đến chỗ địa chỉ mà Đông Trì đã đọc.