Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 400 :

Ngày đăng: 01:53 19/04/20


Edit: Meimoko



_________



Lục Giai Ngưng có thể tuyệt đối nghe lời Đường Hạo nhưng con gái của bọn họ thì chưa chắc đã nghe lời kẻ làm cha như hắn một cách ngoan ngoãn.



Cho nên hiện tại Đường Hạo và Lục Giai Ngưng mang theo Dương Dương, cùng với Hải Uy không thể không ngồi trên ghế dài nhìn Nhị Nhị đang biểu diễn ở trên giường.



Nhị Nhị vốn đã rất xinh đẹp, lại được mẹ trang điểm cẩn thận cho nên càng thêm xinh đẹp hơn. Ngũ quan tinh tế đều lộ hết ra, chiếc mũi thẳng tắp giống hệt Đường Hạo.



Nhị Nhị mặc một chiếc váy trắng trễ vai. Dưới sự chỉ dẫn của đạo diễn, thân thể nhỏ bé không ngừng uốn éo trên giường làm ra mấy tư thế vũ đạo.



Đối với việc nhảy múa, Nhị Nhị căn bản là làm quá dễ dàng. Chỉ thấy cô bé không ngừng duỗi thân ra, linh hoạt múa may. Lúc cô bé giơ tay lên, làn váy cũng theo đó mà nhấc lên cao, lộ ra cả quần lót màu trắng.



Ngoài đáng yêu cũng có chút cảm giác rất…yy..



Đạo diễn hết lời khen ngợi Nhị Nhị, khác biệt một trời một vực so với lúc tức giận rít gào khi nãy. Nếu không phải đạo diễn này có danh tiếng, tất cả mọi người ở đây đều biết ông. Vừa rồi, nhiều người còn đoán không chỉ có người mẫu phải đổi mà có lẽ ngay cả đạo diễn cũng cần phải đổi lại.



Mọi người trong phòng đều chăm chú dõi theo Nhị Nhị biểu diễn. Đặc biệt là Đường Hạo, kiêu ngạo đến không tả được, vừa xem vừa nhếch mép cười.



Có lẽ hắn cũng không biết, bộ dạng si ngốc này của hắn duy trì đã hơn cả giờ rồi. Trong cả giờ đó, hắn thỉnh thoảng còn quay sang Tiểu Ngưng hoặc Hải Uy nói những câu như:



“ Nhìn thấy không? Đó là con gái của anh đó!”



“ Em xem, con gái của chúng ta xinh đẹp biết nhường nào, không phải anh nói khoác đâu nhé!”
Thân thể nhỏ bé ngã nhào lên giường, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn vùi đầu vào trong chăn ga gối đệm, liêm liếm trên đó.



Không biết bác đạo diễn nói gì với Nhị Nhị, chỉ thấy Nhị Nhị càng cười nhiều hơn, hơn nữa tiếng cười khanh khách nghe như tiếng chuông bạc.



Những hạt trân châu lóng lánh dưới ánh đèn plash tỏa ra những hào quang nhỏ, cô bé cười tươi càng thêm ngọt ngào.



“ Tiểu Nhị Nhị, trời sinh là ngôi sao! Thật sự là quá tuyệt vời!” Bác đạo diễn lại một lần nữa tấm tắc khen ngợi.



Nhị Nhị cũng không ngượng ngùng mà nhẹ giọng cảm ơn: “ Cảm ơn bác!”



Cô bé sở dĩ chịu quay quảng cáo là bởi vì bác sản xuất kia nói chỉ cần cô bé xuất hiện sẽ khiến những ngôi sao khác lu mờ.



Trước đây, cô bé đã từng nghe chú Hải Uy khen ngợi một cô diễn viên rất đẹp trên TV, nhưng cô bé cho rằng cô diễn viên kia chẳng qua chỉ là ăn mặc đẹp mới thu hút như vậy.



Cô bé nói các cô ấy khó coi, chú Hải Uy vuốt đầu cô bé, nói còn nhỏ không biết thưởng thức.



Hừ! Mình từ nhỏ đã bắt đầu xác định con đường nghệ thuật rồi, lại còn nói mình không biết thường thức ư? Chắc mắt chú ấy bị con gì đó nhảy vào bơi bên trong rồi!



Cô bé muốn chứng minh sự thật cho chú Hải Uy biết ai mới là người xinh đẹp, hơn nữa còn là một người đẹp chân chính.



Bởi vì Nhị Nhị cực ăn hình với ống kính, cho nên suốt hai giờ, bộ phận quảng cáo chụp hình mới hoàn toàn thỏa mãn với công việc.



Lúc đạo diễn hô một tiếng “Cắt!”, rồi giơ ngón tay cái vơi cô bé con đang nằm trên giường thì các nhân viên mới có thể thở phào, chúc mừng công việc đã kết thúc.