Mẹ Kế Zombie
Chương 6 :
Ngày đăng: 17:11 18/04/20
Vương Hiểu Thư ước gì mình chạy khỏi tầm mắt của hắn, nghe xong câu nói ấy liền nhanh chóng bước vào gian phòng nhỏ kia, cô xoay người ngồi trên giường, hai tay che trước ngực, khi Z vào liền thấy một màn như vậy.
Z từ từ đi đến giường rồi ngồi xuống, da thịt xích lõa không kém cô chút nào, hai người đột nhiên tiếp cận làm hương thơm quanh quẩn ở mũi hắn càng đậm, đó là hương vị thuộc về thiếu nữ.
Z thông báo từng bước giống như bình thường làm thí nghiệm: "Nằm xuống, tách đùi, bỏ tay ra."
Vương Hiểu Thư lúc đầu cảm thấy thật khuất nhục, sau một lúc lâu thì có phần chết lặng, dù sao cũng là bà chủ cửa hàng bán đồ tình thú, cô đối với việc nam nữ có thể nói là rõ như lòng bàn tay, cô nghĩ đau dài không bằng đau ngắn, vì vậy nằm xuống giường, hai chân thon dài dần tách ra, từ góc độ của Z có thể nhìn rõ vùng kín của cô.
Hiện tại hi vọng duy nhất của cô là tên mặt người dạ thú này có thể nhanh chóng kết thúc hành vi ngớ ngẩn của hắn.
Z tất nhiên biết được cô đang nghĩ gì, cũng không nói nhiều, mắt lướt qua bộ ngực cao ngất của cô, thấp giọng nói: "Giữ tư thế này."
Vương Hiểu Thư cắn môi nhìn vách tường, sắc mặt thoắt xanh thoắt trắng, không ngừng tự thuyết phục mình nhịn một chút liền trôi qua, trong nguyên tác số lượng từ miêu tả hắn và Y Ninh ở trên giường không nhiều lắm, không biết là vì phần kết số lượng từ hạn chế hay vì hắn không làm được. Dù sao cô thiên về khả năng thứ hai!
Với thân phận và tâm tính của Z, muốn làm hắn tức giận là chuyện rất khó, bởi vì cái nhìn của hắn không giống người bình thường, chuyện thị phi thì càng không đề cập tới. Hắn cảm thấy hứng thú, làm cho hắn không vui và phiền chán, tất cả đều là chuyện mà người khác không thể tưởng tượng được.
Z không có ý tưởng dư thừa gì, hắn làm việc này với mục đích đơn thuần, cho nên hắn cũng không do dự, im lặng cởi thắt lưng đi thẳng vào vấn đề.
Về phần phản ứng sinh lý, đây là bản năng của nhân loại, không ở trong phạm vi nghiên cứu của hắn.
Dường như ngay từ khi cô vừa bước chân vào nhà xưởng kia, mọi chuyện đã phát triển theo một phương hướng vi diệu.
"Buông ra." Vương Hiểu Thư tránh khỏi ôm ấp của Z, khó khăn ngồi dậy, dường như muốn rời đi.
Z nhìn bóng lưng của cô, sự việc sau khi tiến hành một lần, dục vọng sẽ ngày càng nghiêm trọng.
Hắn tự chủ rất tốt, trên mặt không có một điểm khác thường, giọng điệu cũng vô cùng bình tĩnh, chỉ là nói lời làm người tức giận: "Nếu cô định rời đi ngay bây giờ, chỉ sợ đành phải tay không mà về rồi."
Vương Hiểu Thư khiếp sợ quay đầu nhìn hắn: "Anh muốn đổi ý?!"
Z mặt không biểu cảm nói: "Hiện tại tôi muốn nghỉ ngơi, có chuyện gì đợi ngày mai rồi nói."
"Anh cho tôi dung dịch rồi nghỉ ngơi a!" Vương Hiểu Thư nén giận nói, "Tôi cũng không quấy rầy anh nghỉ ngơi, tôi sẽ ra đi trong yên lặng!"
Z nhếch miệng, cười thật tà khí, tóc mái thật dài che hơn nửa mặt hắn, thật phù hợp với ngữ điệu âm trầm làm người ta cảm thấy nguy hiểm mà khủng bố kia: "Cô hiện tại có thể chọn nằm xuống nghỉ ngơi, hoặc là tiếp tục náo loạn, sau đó bị tôi hắt axit sunfuric, hoặc là dội formalin. Nếu cô lựa chọn cái thứ hai, vậy thì dù cô có sống ra ngoài cũng phải cẩn thận, bởi vì nói không chừng cô phải đi qua mặt đường mà tôi chôn bom C4."
... Mẹ kiếp!