Mẹ Kế Zombie
Chương 5 :
Ngày đăng: 17:11 18/04/20
"Nghiên cứu chứng minh, tình dục là hành vi sinh lý giúp phái nam giải tỏa áp lực." Z vẻ mặt vô cảm nói ra lý luận làm Vương Hiểu Thư phải cứng lưỡi, "Thông qua xuất tinh, giúp thư thái cảm xúc, giảm bớt áp lực."
Vương Hiểu Thư kinh ngạc nhìn hắn, há miệng ngây người một lúc lâu mới thốt lên: "... À."
Thấy vẻ mặt ngu ngốc của cô, Z nhìn cô chăm chú, cô bị hắn nhìn mà tai đỏ bừng, vì thế hắn rũ mắt xuống đồng thời nói nhỏ: "Thật có lỗi." Sau đó, khi cô còn chưa kịp thở phào một hơi liền nói tiếp, "Tôi bắt đầu đây."
"A?? Anh muốn gì chứ?" Vương Hiểu Thư cảnh giác lui về phía sau, hai tay che trước ngực.
Z đứng lên, từ trên cao nhìn xuống, khóe miệng nhếch lên, ý vị sâu xa nói: "Giả ngu sao?"
"....."
"Được thôi." Z thản nhiên lấy ra một cái bình nhỏ từ túi quần, cầm bằng ngón cái và ngón trỏ, thờ ơ nhìn cô, "Nói ra mong Vương tiểu thư đừng tức giận, thẳng thắn mà nói, tôi hiện tại chỉ cần cô còn sống là đủ, về phần sống dưới dạng gì cũng không quan trọng." Hắn khom người giơ bình nhỏ tới trước mặt cô, "Không phải cô muốn thứ này sao?" Hắn vừa nói vừa duỗi tay kia lại, một bình lớn gấp đôi bỗng xuất hiện trong tay hắn như ảo thuật, "Tôi cho cô gấp đôi."
"Thực ra..." Vương Hiểu Thư tham lam nhìn cái bình kia, khó khăn khống chế bàn tay của mình, đè nén nói, "Thực ra tôi cũng không nghĩ tới muốn sống bao lâu..."
Z nghe vậy cười híp mắt, mắt phượng hẹp dài cong cong giống như trăng lưỡi liềm, nhưng động tác của hắn lại làm Vương Hiểu Thư kinh động tới mức cằm muốn rớt.
Khi cô vừa ngừng nói hắn đã ném cả hai cái lọ xuống đất, "choang", thần khí cứu mạng đã biến thành nước bẩn trên đất và mảnh thủy tinh, hành động xa xỉ giống như cho chó ăn cá muối khi mất mùa.
"Thế thì cô không cần làm vậy." Z bình thản nói, xoay người đi ra ngoài, "Cô cũng không cần sống lâu lắm."
Vương Hiểu Thư bỗng thấy chán nản, cô nỗ lực lâu như vậy chỉ vì bình dung dịch nhỏ kia, nhưng đối phương lại tùy tiện quăng xuống đất, chú có thể nhịn nhưng thím cũng nhịn không nổi nữa!
Vương Hiểu Thư hạ quyết tâm, trực tiếp bước ra khỏi bồn tắm, ngồi xổm xuống đất, cau mày nhìn xung quanh, muốn cứu vớt phần chất lỏng còn chưa bốc hơi, nhưng lời nói tràn ngập ác ý của Z lại vang lên: "Không bằng cô nằm luôn xuống liếm đi, loại dung dịch này bốc hơi rất nhanh, tôi sợ khi cô tìm được này nọ thì đã muộn rồi." Tiếng bước chân của hắn dần dần lại gần, cô cúi đầu có thể nhìn thấy quần dài màu đen và mũi giày, "Liếm đi, tôi còn có rất nhiều." Hắn không cho là đúng nói.
"....." Vương Hiểu Thư rất muốn bỏ ra, nhưng cô phát hiện làm so với tưởng tượng thì khó hơn nhiều.
Đối mặt với ánh mắt trực tiếp và yêu cầu tuyệt đối của Z, cô cúi đầu, ngực hơi phập phồng, kiềm chế nói: "Tôi còn có chuyện muốn nói."
Z vô cùng lý giải nói: "Hiện tại cô đổi ý còn kịp."
Ngón tay hắn đã cởi khuy áo thứ ba, phần cổ trắng nõn và lồng ngực như ẩn như hiện đằng sau áo sơ mi.
Vương Hiểu Thư nuốt nước miếng, nói: "Tôi biết yêu cầu của tôi có hơi quá đáng, dù sao tôi cũng không có lợi thế gì để cò kè mặc cả với anh, nhưng tôi hi vọng anh cam đoan, ngay bây giờ, sau khi chấm dứt anh phải thả tôi đi ngay lập tức."
Z cởi áo sơmi đặt lên cái giá bên cạnh, phía sau các loại dụng cụ là một phòng nghỉ nhỏ, bên trong chỉ có một chiếc giường đơn và một cái bàn, trên mặt bàn đầy kính hiển vi, lát cắt và cốc chịu nhiệt: "Tôi không có thói quen đảm bảo, nhưng tôi có thể đồng ý sau khi chấm dứt sẽ để cô đi, hơn nữa cũng cho cô đủ dung dịch đảm bảo an toàn của cô."
"....." Như vậy cũng được, Vương Hiểu Thư nắm chặt tay, thở hắt ra.
Z mỉm cười hỏi: "Có thể bắt đầu chưa?"
Vương Hiểu Thư nhíu mày, xoay đầu không nhìn hắn, buông tay xuống, cánh tay nho nhỏ đặt trên đùi, người cô bởi vì khẩn trương mà run run.
Z cũng không thúc giục cô, cũng không vội vã ra lệnh, hắn nói được thì làm được, sau khi chấm dứt sẽ để cô đi, đảm bảo an toàn của cô, nhưng hắn cũng không nói về sau sẽ không quấy rầy cô nữa.
Hắn chưa bao giờ cam đoan điều gì không thể hoàn thành, hắn không xác định sau khi hai người tách ra có thể gặp lại hay không, dù sao cô là con gái của Vương Kiệt, mà căn cứ Lượng Tử chính là nơi hắn lựa chọn làm cơ sở thí nghiệm tiếp theo.
"Nằm lên giường đi." Z bình tĩnh nói.