Mẹ Kế Zombie

Chương 65 :

Ngày đăng: 17:12 18/04/20


Vương Hiểu Thư nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức kinh ngạc nhìn hắn hỏi: "Thật sự? Không phải vì vứt bỏ em nên mới cố ý nói dối chứ?"die»ndٿanl«equ»yd«on



Z ôm cô đặt lên trên giường, ngồi bên cạnh nhìn về một phía, không biết đang nghĩ cái gì: "Em không cần quan tâm đến anh, anh thật hoài niệm lúc em không biết gì cả, tại sao em bỗng thông minh vậy?" Hắn quay đầu nhìn về phía cô, cố ý nói sang chuyện khác.die»ndٿanl«equ»yd«on



Vương Hiểu Thư cười lạnh một tiếng: "Em đã nói không phải là chỉ số thông minh có vấn đề, không phải em không có đầu óc, chẳng qua không hay dùng mà thôi."



"Anh chưa từng nhìn lầm, anh cảm thấy là chỉ số thông minh có vấn đề."



"....." Thật sự là dốc hết sức lực để chọc giận cô, làm cô quên dự tính ban đầu, Vương Hiểu Thư cười nhạt, nghiêng người tiến về phía trước liếm vành tai của hắn, "Thật sự sắp chết?" Cô cố ý nói chậm.



Z lập tức nghiêng đầu sang một bên, nhíu mày oán trách: "Anh đã nói em còn chưa khỏi hẳn, đừng nghịch nữa."



Đúng vậy, đừng cố gắng lấy lòng hắn, nếu hắn thật sự không muốn thì cô có nỗ lực đến mấy cũng vô dụng, tại sao cô lại không biết chứ Vương Hiểu Thư? Chẳng lẽ phân chó được chế biến tỉ mỉ thì người ta sẽ ăn sao? Nhưng cô còn không thể ngừng lại, nghe một chút, hắn nói mình sắp chết, vì sao đâu? Còn hỏi vì sao, khẳng định là vì cô.



Hắn vốn nên mạnh mẽ đến mức không có gì cản nổi, nhưng hiện tại vì cô mà một thân chật vật, còn phải uất ức trốn tránh khắp nơi, ngay cả cô cũng không nhịn được, vậy mà hắn lại nhịn được, thật đúng là chịu được áp lực.



Sự việc là như vậy, mọi người đều ích kỷ, người trong lòng của mình, sẽ không muốn người khác thương tổn hắn.



"Thân ái." Vương Hiểu Thư ghé vào người Z, cảm thấy hắn bỗng cứng ngắc, không khỏi có chút khó chịu, giọng cô khàn khàn hỏi, "Thật sự nghiêm trọng như anh nói sao?"



"Em không tin?" Hắn quay đầu nhìn cô, mỉm cười, "Anh cũng sẽ chết, mọi người sẽ chết."



"Nhưng anh nói anh lập tức sẽ chết!" Ngữ khí của Vương Hiểu Thư có phần kích động, chữ "chết" này thật trầm trọng, việc hắn sắp chết được nói ra từ miệng cô thật sự làm cho người ta rất khó nhận.



Z cười khẽ một tiếng: "Đúng vậy, nhưng em không tin."



"....." Vương Hiểu Thư tái mặt, "Ở trong mắt em, anh vĩnh viễn là người không gặp phiền toái, nếu anh có phiền toái, vậy chắc chắn là vì em." Cô có phần tự trách, "Là vì em sao? Thời điểm kia em đã sắp chết, anh có thể cứu sống em, chuyện này tuyệt đối không đơn giản, rốt cuộc vết thương trên cổ tay của anh là vì sao?"



"Dù sao đều là chuyện không có kết quả, cần gì phải hỏi tới hỏi lui." Z đứng dậy dường như muốn đi, "Em nghỉ ngơi đi, anh rời đi một lát."


Giờ phút này có phải nên hô to một tiếng "Anh muốn càng nhiều!!" hay không... Nhưng thật sự không kêu ra được thì làm thế nào?



Vì thế Z nói: "Không phải hôn em một chút thôi sao, cho em hôn lại được không?"



Vương Hiểu Thư có chút không nhịn được, cô khát vọng mãnh liệt hắn giữ lấy cô, dùng động tác mạnh mẽ và các loại tư thế của hắn, sau khi cô hiểu rõ hắn thậm chí có thể vì cô mà buông tha sinh mệnh của bản thân.



Nghĩ vậy, lại nhìn những kẻ gọi là "người tốt", liền cảm thấy thật thất vọng về nhân tính.



"Thân ái..." Vương Hiểu Thư ôm lấy Z, "Anh ở trên được không?"



"Sao vậy, mệt mỏi?" Dù hắn đang hỏi, nhưng đã thuận theo xoay người đè cô xuống.



Vương Hiểu Thư ôm cổ hắn, hai chân kẹp vào eo hắn, đón ý hùa theo động tác của hắn, thở hổn hển nói: "Không có, em muốn nhìn anh, ừm..." Cô từ từ nhắm hai mắt, ngẩng đầu lên thoải mái rên rỉ, "A... Em muốn anh kêu cho em nghe..."



"Đàn ông sẽ không kêu trên giường." Z cắn ngực cô, nói không rõ.



Vương Hiểu Thư: "Ai nói!"



"Em nghe rồi?"



"Đương nhiên."



Động tác của Z mạnh hơn, Vương Hiểu Thư hét lên một tiếng: "A! Nhẹ chút!"



Z nghiến răng lườm cô: "Em nghe được ở đâu?" Hắn lập tức sẽ giết sạch đám người kia rồi băm thành thịt vụn.die»ndٿanl«equ»yd«0n



"... Là một ít phim tải xuống từ trên mạng..." Vương Hiểu Thư đỏ mặt quay đầu, sắc mặt của hắn rất dọa người, "Ừm... Chính là hai nam..."



"Câm miệng." Z trực tiếp ngắt lời cô, sáng suốt làm cô không có cách nói ra lời tiếp theo, trong phòng thí nghiệm quanh quẩn tiếng động ái muội và than nhẹ, thật lâu sau Z muốn lui người ra ngoài, Vương Hiểu Thư kẹp chặt eo của hắn, lớn tiếng nói: "Không cho lui! Bắn ở bên trong!"