Mị Ảnh
Chương 1039 : "Thiết Nghĩ" chỉ đường
Ngày đăng: 19:39 20/04/20
Thế nhưng, loại cân đối này cũng không duy trì được bao lâu. Cho dù với thực lực của Yêu Ngọc, có thể dễ dàng đánh bại Tôn Cấp tam giai, nhưng đối mặt với đám "Thiết Nghĩ" chồng chất cao đến mấy trượng cũng dần dần lộ ra vẻ mệt mỏi, uể oải. Mà cùng lúc đó, bức tường "Thiết Nghĩ" chất cao ngất ngưởng cũng bắt đầu đổ sập xuống. Đàn "Thiết Nghĩ" đông nghịt khiến người nhìn thấy không khỏi lạnh toát cõi lòng.
Khi Nghệ Phong khôi phục thực lực cũng đồng thời thấy được một màn này, trong lòng phát lạnh không thôi, thủ ấn cũng mạnh mẽ biến đổi, hét lớn một tiếng:
- Phách Tuyệt Mị Trận!
Theo tiếng quát của Nghệ Phong, ba con Mị do hắn thu phục được cùng đồng thời hiện ra, sau đó hộ vệ bên người Yêu Ngọc. Một cỗ năng lượng khổng lồ từ trên người bọn chúng bay nhanh ra, lập tức đánh về phía đám "Thiết Nghĩ" này.
Có ba con Mị gia nhập, thế cân bằng vốn vừa bị phá vỡ lại một lần nữa khôi phục… Điều này khiến Nghệ Phong điên cuồng phóng năng lượng Phệ Châu từ trong cơ thể ra ngoài. Dưới sự trợ giúp của năng lượng Phệ Châu, linh khí vốn bạo động giờ càng thêm điên cuồng. Từng đạo năng lượng khổng lồ liều mạng tràn vào trong cơ thể Nghệ Phong. Nghệ Phong có thể cảm giác được, năng lượng trong cơ thể hắn đang hồi phục với tốc độ kinh người.
Yêu Ngọc và ba con Mị bảo vệ bên người Nghệ Phong lúc này cũng đánh ra từng đạo năng lượng khổng lồ. Dưới sự oanh kích của năng lượng này, một mảng lớn "Thiết Nghĩ" bị đánh tan thành từng mảnh nhỏ. Nhưng những thi thể này rất nhanh lại bị đám "Thiết Nghĩ" mới bao trùm.
Số lượng "Thiết Nghĩ" càng lúc càng nhiều, cho dù có thêm ba con Mị giúp đỡ, Yêu Ngọc cũng dần dần không cầm cự được, thân thể khổng lồ không ngừng lui về phía sau. Chỉ trong khoảng thời gian nửa khắc, cự ly giữa "Thiết Nghĩ" và Nghệ Phong đã bị thu hẹp không ít.
"Thiết Nghĩ" chồng chất như núi khiến ánh mắt Yêu Ngọc không tự chủ được nhìn về phía Nghệ Phong, thấy Nghệ Phong vẫn đang bắt tay kết ấn, lam quang trên người không ngừng dao động… Điều này khiến Yêu Ngọc kêu ngao một tiếng, tiếng kêu như tiếng rồng ngâm, chấn động hư không. Dưới một tiếng kêu như vậy, chỉ trong nháy mắt tất cả "Thiết Nghĩ" không ngờ đều dừng lại. Tuy nhiên, khi tiếng kêu của Yêu Ngọc kết thúc, bọn chúng lại tiếp tục điên cuồng nhúc nhích tiến về phía trước.
Yêu Ngọc tựa hồ cũng bị chọc giận, không còn cố kỵ gì nữa, hung hăng vung vẩy cái đuôi. Mỗi lần rung động như vậy, liền có thể đánh ra một cỗ năng lượng kinh khủng. Năng lượng kinh khủng này đánh lên thân thể đám "Thiết Nghĩ", nhất thời khiến vô số "Thiết Nghĩ" bay thẳng lên hư không, hung hăng bắn vọt về phía sau, lập tức đè lên đám "Thiết Nghĩ" còn lại, giết chết một mảng lớn.
Đồng thời, ba con Mị cũng phối hợp với Yêu Ngọc. Năng lượng ngưng tụ của bọn chúng không thua gì công kích của Tôn Cấp, khiến từng đám "Thiết Nghĩ" bị nổ tan thành từng mảnh nhỏ…
Trước công kích của trường tiên hỏa diễm, "Thiết Nghĩ" bay vốn phô thiên cái địa lúc này bị đốt cháy rất nhiều, rơi thẳng từ trên không xuống đất. Tuy rằng chúng vẫn vây chặt Nghệ Phong như nêm cối, nhưng cũng bắt đầu hé lộ ra những khoảng trống nho nhỏ.
Tình huống này khiến Nghệ Phong mừng rỡ không thôi, quay sang Yêu Ngọc sớm đã trốn vào trong lòng hắn, nói:
- Cùng nhau ra tay!
Theo tiếng gọi của Nghệ Phong, Yêu Ngọc vốn đang nằm trong lòng hắn đột nhiên há miệng phun ra từng cỗ năng lượng, đánh về phía trước. Lỗ hổng vừa được Nghệ Phong tạo ra trong nháy mắt cũng lớn hẳn lên. Thấy vậy, thân anh Nghệ Phong khẽ chớp động, vọt thẳng về phía trước.
Từ lúc đó, Nghệ Phong và Yêu Ngọc hưng phấn hẳn lên, hỏa diễm trên tay càng mạnh mẽ, hung hăng đánh về phía trước. Yêu Ngọc cũng phối hợp phóng ra từng luồng năng lượng, tiếp tục mở rộng lỗ hổng.
Dưới sự phối hợp ăn ý của cả hai, bước tiến cũng dần dần di chuyển lên phía trước. Tuy rằng khoảng cách mỗi lần duy chuyển cũng không lón lắm, nhưng cũng đủ khiến Nghệ Phong vô cùng hưng phấn. Chỉ cần thoát ra khỏi vòng vây của đám "Thiết Nghĩ" bay này, công kích của những con "Thiết Nghĩ" bên dưới hoàn toàn không làm gì được bọn họ. So về tốc độ, bọn chúng còn kém xa!
Nghĩ vậy, công kích của Nghệ Phong càng lúc càng sắc bén. Hỏa diễm hiển nhiên là khắc tinh của "Thiết Nghĩ" bay. Mỗi lần như vậy, Nghệ Phong lại có thể tiến về phía trước được thêm một đoạn.
Sau hơn mười lần như vậy, đoạn đường Nghệ Phong di chuyển được cũng không ngắn. Nghệ Phong định nhãn nhìn xuống phía dưới, bức lui năng lượng cho đám "Thiết Nghĩ" bên dưới đánh tới. Hắn phát hiện tuy rằng mỗi hướng đều tập trung đông nghịt "Thiết Nghĩ", che kín toàn bộ mặt đất, nhưng không ngờ lại có một phương hướng dường như số "Thiết Nghĩ" bị chết chưa kịp bổ sung. Điều này làm Nghệ Phong không khỏi nghi hoặc, đồng thời cũng nhịn không được vui vẻ. Cái phương hướng kia, cách vị trí hiện tại của hắn cũng không quá xa.
Bởi vậy, tốc độ quơ trường tiên hỏa diễm của Nghệ Phong càng lúc càng tăng. Trong mỗi một lần như vậy, có rất nhiều "Thiết Nghĩ" bị đốt cháy hai cánh rơi xuống. Hai chân Nghệ Phong nhanh chóng tiến về phía truốc mấy bước. Khoảng cách giữa hắn và vị trí không có "Thiết Nghĩ" bao trùm cũng càng lúc càng gần.