Mị Ảnh
Chương 1040 : Kiến trúc quỷ dị
Ngày đăng: 19:39 20/04/20
Dưới công kích liên hợp của Nghệ Phong và Yêu Ngọc, Nghệ Phong rốt cục cũng có thể hạ xuống mặt đất tại khu vực không có "Thiết Nghĩ" lan tràn. Khoảng đất này không lớn, nhưng khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, đám "Thiết Nghĩ" này hình như đều hết sức ăn ý với nhau, một khi sắp tiến tới khu đất trống này là sẽ không tiếp tục tiến lên nữa.
Nhìn đám "Thiết Nghĩ" phô thiên cái địa kia, Nghệ Phong vẫn nhịn không được rùng mình một cái. Đám "Thiết Nghĩ" này, tuy rằng hắn phất tay là có thể diệt cả mảng lớn, nhưng nếu như bị chúng bao vây chặt trong đó, đường rút lui liên tục bị ngăn trở, với số lượng vô cùng vô tận như thế này, chỉ riêng việc chém giết đã có thể khiến Nghệ Phong mệt chết.
Tuy nhiên, may mà cuối cùng Nghệ Phong cũng thoát được. Nhìn nơi nơi đều là "Thiết Nghĩ" lan tràn, chỉ duy nhất có khu vực không lón này là không có. Điều này khiến Nghệ Phong không khỏi hiếu kỳ, đưa mắt quan sát thật kỹ xung quanh. Hắn phát hiện khu vực này không có bất kỳ điểm đáng chú ý nào, thậm chí còn cực kỳ khuất nẻo, người bình thường căn bản sẽ không chú ý tới nó…
Nghĩ vậy, Nghệ Phong hơi nhíu mày, suy nghĩ một chút, lại giậm chân tại chỗ từng bước tiến về phía trước. Tuy rằng không biết vì sao "Thiết Nghĩ" không lan tràn đến khu vực này, nhưng cũng cho thấy nó nhất định có gì đó kỳ lạ.
Bên tai vẫn là tiếng "tê tê" không ngừng của đám "Thiết Nghĩ". Trong tiếng "tê tê" này, thân ảnh Nghệ Phong mau chóng chớp động. Không có đám "Thiết Nghĩ" phô thiên cái địa ngăn cản, tốc độ của Nghệ Phong đã nhanh hơn nhiều, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi đã thoát ra khỏi đám "Thiết Nghĩ". Nghệ Phong thấy vậy không khỏi thở phào một hơi, đồng thời Lăng Thần Quyết trong cơ thể cũng điên cuồng vận chuyển, năng lượng Phệ Châu bao bọc quanh người. Nghệ Phong vừa rồi còn chưa khôi phục đến đỉnh phong, hơn nữa phải đột phá vòng vây của hằng hà sa số "Thiết Nghĩ" này, cho nên tiêu hao cũng không nhỏ.
Khi Nghệ Phong vận chuyển Lăng Thần Quyết, thẳng đường bay nhanh về phía trước, càng chạy càng cảm giác không có gì thú vị… Bởi vì đi một lúc lâu vẫn không phát hiện bất cứ chỗ nào kỳ lạ. Tuy nhiên, vốn ở trong di chỉ cũng không có mục đích gì rõ rệt, Nghệ Phong vẫn tiếp tục bay về phía trước.
Khi Nghệ Phong gần như mất hết kiên nhẫn, trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một hồ nước khiến hắn sửng sốt, thân ảnh chợt lóe lên, xuất hiện bên hồ. Trên mặt nước lấp lóa lăn tăn gợn sóng, ở giữa hồ hiện ra một tiểu đảo không lớn.
Tiểu đảo này cũng không phải mục tiêu chú ý của Nghệ Phong. Khiến hắn giật mình chính là, hắn cảm thấy không gian trên mặt hồ, linh khí so với bất cứ nơi nào đều nồng đậm hơn không chỉ mấy lần.
- Có điểm kỳ quái!
Nghệ Phong mơ hồ suy đoán lam thảo vừa rồi chính là nguyên nhân dẫn đến sự biến đổi này. Điều này khiến sắc mặt hắn trở nên cực kỳ quỷ dị, trong lòng âm thâm bội phục vạn phần đối với chủ nhân nơi này. Dùng thảo dược tráng dương làm chốt mở cửa, trên đời này quả nhiên là đệ nhất nhân. Nghệ Phong tự nhân bản thân mình cũng không thể làm được chuyện trâu bò như vậy.
- Quả nhiên "Thiết Nghĩ" được dùng để chỉ đường!
Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, đã hoàn toàn tin tưởng vào tác dụng của "Thiết Nghĩ". Chỉ bất quá, chủ nhân di chỉ này dùng nhiều "Thiết Nghĩ" như vậy chỉ để mở đường, thật sự là đại thủ bút. Nguồn: https://truyenfull.vn
- Không lẽ tòa kiến trúc này cũng là một ngụy chủ điện sao!
Nghệ Phong nhìn kiến trúc trước mặt, trong lòng thầm thở dài một hơi. Tuy rằng chủ nhân nơi này có chút khoa trương, dùng cả hằng hà sa số "Thiết Nghĩ" chỉ để mở đường, nhưng Nghệ Phong cũng không cho rằng đây là chủ điện. Bởi vì ngoài "Thiết Nghĩ", chỗ này cũng không có gì kỳ lạ. Thứ cỏ lam thảo này cũng chỉ có tác dụng bình thường, đặc biệt đối với nam nhân bình thường.
Nghệ Phong nhìn tòa kiến trúc tọa lạc giữa hồ, hơi suy nghĩ một chút cuối cùng vẫn chậm rãi tiến vào. Nhìn cửa sắt cổ xưa, nơi nơi đầy hoen rỉ, Nghệ Phong cũng không quản nhiều như vậy, hung hăng tung chân đạp lên cánh cửa.
Một kích toàn lực của Nghệ Phong nhất thời khiến cánh cửa bắn tung ra. Nghệ Phong nhanh nhẹn lắc mình né tránh, những tưởng sẽ có ám khí gì đó bắn ra, nhưng không ngờ mọi thứ lại vẫn an tĩnh như thường. Điều này khiến Nghệ Phong hơi nhíu mày, suy nghĩ một chút cuối cùng vẫn đi về phía trước. Tuy rằng không biết nơi này thế nào, nhưng dụ hoặc của ngụy chủ điện, vẫn khiến hắn chấp nhận mạo hiểm.