Mị Ảnh
Chương 1041 : Đập đất
Ngày đăng: 19:39 20/04/20
Trong kiến trúc phong cách cổ xưa, nơi nơi đầy rẫy khí tức âm hàn. Đối với loại khí tức này, Nghệ Phong cũng không xa lạ gì, dù sao ngâm mình dưới hồ nhiều năm như vậy, có một chút khí tức âm hàn như vậy cũng bình thường.
Trong căn phòng u ám, Nghệ Phong nhẹ bước đi vào bên trong. Thân thể căng thẳng, cẩn thận từng ly từng tí đi tới. Dù sao, bất luận một di chỉ nào do viễn cổ lưu lại, Nghệ Phong cũng không dám coi thường.
Trong kiến trúc, trừ những tia sáng u ám cùng với bức tường màu xanh, bên trong không có một vật gì. Thậm chí ngay cả ghế đá cũng không có lấy một cái.
Xuy...
Nghệ Phong cẩn thận thằng li từng tí giẫm chân tại chỗ trong di chỉ, đột nhiên dưới chân có cảm giác trống không khiến Nghệ Phong biến sắc, thân ảnh chợt lóe trong nháy mắt biến mất tại chỗ, Nghệ Phong đảo mắt nhìn lại, nguyên bản địa phương đặt chân lúc trước đã sụp đổ xuống phía dưới, mà vô số mũi tên đang bắn nhanh về phía hắn...
Nhìn thấy mũi tên bắn tới, Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, đấu khí trong cơ thể dũng mãnh phát ra, phất tay đã hình thành một cổ năng lượng tiến lên nghênh đón, dưới đấu khí của Nghệ Phong, những mũi tên nhọn kia đều rơi xuống trên mặt đất, phát ra một loạt tiếng kim loại va chạm đinh tai nhức óc..
Âm thanh này, cũng để Nghệ Phong hơi nhíu nhíu mày, nhìn mũi tên bị hắn đánh rơi trên mặt đất, trong lòng có cảm giác thận trọng, những mũi tên nhọn này cư nhiên mỗi một lần bắn ra đều mang theo lực đạo của Vương Giai. May là hắn ở chỗ này, nếu như các học viên khác tiến lên, tất nhiên sẽ bị thiệt thòi lớn trong đợt mũi tên đầu tiên bắn ra.
Nghệ Phong đã nếm thử qua một lần mũi tên nhọn công kích, không dám đơn giản giẫm chân trên mặt đất, trực tiếp lăng không bay về phía trước... Bởi vì Nghệ Phong lăng không bay lên, cho nên không còn bị ảnh hưởng bởi mặt đất sụp đổ và mũi tên bắn ra, điều này khiến tốc độ của Nghệ Phong nhanh thêm vài phần.
Tầng thứ nhất của kiến trúc, Nghệ Phong rất nhanh đã thông qua, đi vào một tầng sau. So với tầng trên, khí tức tầng này hiển nhiên càng thêm âm hàn. Nghệ Phong chậm rãi vận chuyển đấu khí, ngăn cản khí tức âm hàn xâm nhập cơ thể.
Nghệ Phong đi vào tầng thứ hai, mũi hởi ngửi một chút, lập tức biến sắc, cánh tay mạnh mẽ vung lên, một chiếc kim châm đâm vào trên người hắn. Thế nhưng mặc dù tốc độ hắn nhanh như vậy, Nghệ Phong vẫn cảm giác dưới bụng bốc lên một cổ hỏa diễm. Điều này khiến Nghệ Phong điên cuồng vận chuyển Lăng Thần Quyết, đồng thời ném mấy viên đan dược vào trong miệng, liên tục thi triển kim châm, lúc này mới hơi ngăn chặn được cổ hỏa diễm này.
Thẳng tắp nhìn vào Yêu Ngọc vẫn đang oanh kích mặt đất không ngừng, Nghệ Phong cũng biết ý tứ của gia hỏa này, ý tứ nói chính là, sau khi oanh kích phá được mặt đất sẽ phát hiện ra ảo diệu trong đó.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, quay đầu về phía Yêu Ngọc giống như điên cuồng:
- Yêu Ngọc, trở về!
Tuy rằng Yêu Ngọc không cam lòng, thế nhưng cũng biết lấy lực lượng của nó không làm gì được khối mặt đất này, lần thứ hai hung hăng đánh ra một đạo năng lượng. Trong lòng rất không cam bay tới cạnh Nghệ Phong, dùng cái đầu quái dị thật lớn ma sát thân thể Nghệ Phong, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào mặt đất, phảng phất như muốn nói, muốn tìm được bí mật phải phá được mặt đất bên dưới.
Nghệ Phong sờ sờ đầu Yêu Ngọc, xoay người ngồi lên trên thân thể nó, nhẹ tay vỗ vỗ, tâm thần Yêu Ngọc lĩnh hội, bay nhanh lên cao.
Nghệ Phong nhìn mặt đất không có một tia vết tích, thầm hít sâu một hơi, đáy lòng mơ hồ hiểu rõ, nếu như không thể phá mở được mặt đất này, sợ là bọn họ sẽ bị triệt để phong tỏa trong không gian này, nghĩ ra cũng không có khả năng, tất nhiên sẽ bị già chết.
Nghĩ vậy, trong mắt Nghệ Phong tràn đầy thận trọng, đấu khí trong cơ thể chậm rãi lưu chuyển, một vòng đấu khí chậm rãi vận chuyển tới lòng bàn tay của Nghệ Phong, hồn lực trong thứ hải cũng không muốn sống dũng mãnh tràn ra, trong thời gian chớp mắt, Nghệ Phong lập tức cảm giác đấu khí và hồn lực giống như bơm nước điên cuồng tuôn trào biến mất.
Đối với tiêu hao như vậy, Nghệ Phong tự nhiên sẽ không lưu ý, vừa rồi Yêu Ngọc công kích rất mạnh cũng không có tác dụng, Nghệ Phong chỉ có một lựa chọn chính là Phệ Linh Nộ Bạo. Đương nhiên, còn có lực lượng lôi điện kia, chỉ là bản thân chưa thể khống chế tốt lực lượng lôi điện, Nghệ Phong không dám đơn giản nếm thử. Dù sao uy lực của Phệ Linh Nộ Bạo cũng không hề kém hơn so với lực lượng lôi điện. Nếu như Phệ Linh Nộ Bạo cũng không thể làm gì được, vậy tự nhiên Nghệ Phong không còn biện pháp đối với khối mặt đất này rồi.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong không khỏi thở nhẹ một hơi, hi vọng đều ký thác hết lên Phệ Linh Nộ Bạo, từ khi Nghệ Phong đạt được Tôn cấp, đây cũng là lần đầu tiên thi triển Phệ Linh Nộ Bạo, chỉ là không biết nó đạt tới trình tự như thế nào.