Mị Ảnh
Chương 1042 : Ảo cảnh
Ngày đăng: 19:40 20/04/20
Theo thực lực của Nghệ Phong đề cao, nguyên bản phải mất rất nhiều thời gian mới ngưng tụ ra được Phệ Linh Nộ Bạo, lần này Nghệ Phong cũng không tốn quá nhiều thời giờ. Nhìn đoàn năng lượng Phệ Linh Nộ Bạo đang không ngừng xoay tròn trên lòng bàn tay, trong đó ẩn chứa năng lượng kinh khủng. Khóe miệng Nghệ Phong nhếch lên một tia tươi cười. Theo thực lực của hắn đề cao, uy lực của Phệ Linh Nộ Bạo cũng cao hơn rất nhiều. Trong lòng Nghệ Phong hơi có chút đáng tiếc, nếu như Nhiếp hồn thuật của hắn cũng có thể đề thăng tới trình tự nhất định, uy lực còn có thể tăng thêm một tầng.
Thế nhưng đáng tiếc chính là, tuy rằng Phệ Cốt Tà Quyết có thể ức chế tử khí lan tràn, thế nhưng thủy chung không thể xua tan ra ngoài. Có nhược điểm trí mạng này, trước khi hoàn toàn khu trừ tử khí, tỉ lệ đề cao Nhiếp hồn thuật thấp đến thương cảm, trừ phi có thêm kỳ ngộ nghịch thiên.
Cảm nhận một tia năng lượng cuối cùng dũng mãnh vào trong Phệ Linh Nộ Bạo, Nghệ Phong nhẹ nhàng vỗ một chút thân thể của Yêu Ngọc. Yêu Ngọc đã sớm cảm giác được năng lượng đang phun trào ở sau lưng, nó từng kiến thức qua Nghệ Phong thi triển chiêu này, rất thức thời lần thứ hai bay cao hơn mấy trượng.
Sau khi Yêu Ngọc bay lên mấy trượng, Nghệ Phong mới nhìn chăm chú trên mặt đất, bàn tay úp lại, lập tức hung hăng hạ mạnh xuống phía dưới. Khi Phệ Linh Nộ Bạo rời khỏi tay, Nghệ Phong cảm giác trong đầu trầm trọng, đấu khí trong cơ thể cũng tiêu hao rất lớn…
Bất quá còn khá hơn thi triển Lực lượng lôi điện, ít nhất lúc này Nghệ Phong có thể an an ổn ổn ngồi ở trên thân thể Yêu Ngọc. Mặc dù suy yếu, thế nhưng trong cơ thể vẫn còn dư lại vài tia lực lượng.
Phệ Linh Nộ Bạo thẳng tắp đập vào mặt đất, tùy theo bạo liệt ra, kình khí kinh khủng trùng kích tận trời cao, giống như một đoàn nấm vân để hư không cũng bị chấn động, chỉ trong chốc lát, không gian xuất hiện từng vết nứt lớn, kình khí kinh khủng bắn ra từng tiếng xé gió rít gào... Mà Yêu Ngọc ở trên cao cũng không né tránh năng lượng ba động trùng kích, cổ năng lượng này lấy một loại tốc độ kinh khủng, thẳng tắp nện ở trên người Yêu Ngọc. Tuy rằng chỉ là một tia kình khí tàn dư, nhưng vẫn đủ khiến Yêu Ngọc kêu đau vài tiếng, nếu không phải nó da dày thịt béo, sợ là dưới một đập này đủ khiến Yêu Ngọc bị thương chảy máu.
Yêu Ngọc bay ra xa tránh né, lúc này khó lắm mới tránh thoát được kình khí ba động liên lụy. Nhìn xuống phía dưới cũng cảm thấy kinh khủng, mà Nghệ Phong ở trên người Yêu Ngọc, nhìn Phệ Linh Nộ Bạo đánh ra uy thế kinh khủng như vậy. Cũng nuốt sâu từng ngụm nước bọt, mặc dù lần trước lực lượng lôi điện chấn động đến hắn, thế nhưng lần này Phệ Linh Nộ Bạo càng thêm chấn động...
Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, ánh mắt chậm rãi chuyển về trên mặt đất. Lúc nhìn thấy, Nghệ Phong không nhịn được hơi sửng sốt, chỗ cây cỏ bị đập vào vẫn hoàn hảo như trước, chỉ bất quá mặt đất kia hơi bị chấn động lên, tần số của chấn động cũng càng lúc càng lớn.
Nghệ Phong ngẩn người nhìn vào trên mặt đất, đáy lòng triệt để bị chấn động, đây là thứ gì vậy? Dưới lực lượng kinh khủng oanh kích, cư nhiên vẫn không trực tiếp nổ nát. Điều này làm cho Nghệ Phong nhíu nhíu mày đồng thời, trong lòng cũng dâng lên một loại bất đắc dĩ. Phệ Linh Nộ Bạo đều không đập vỡ mặt đất này, vậy thì vật gì mới có thể đối phó nó? Nghĩ vậy, Nghệ Phong không nhịn được xoa xoa đầu lông mày. Dù sao, không tìm ra bí mật ở chỗ này, sợ rằng cả đời hắn đều bị vây khốn trong không gian này.
Tình huống này để đáy lòng Nghệ Phong cảm thấy lo lắng cho Yêu Ngọc. Đồng thời để hắn cực kỳ nghi hoặc nhìn những tia sáng phong tỏa. Rất khó giải thích vì sao những tia sáng này có thể phong tỏa mang tính lựa chọn.
- Ta kháo…
Nghệ Phong hung hăng oanh ra một quyền về phía tia sáng phong tỏa hắn, thế nhưng một quyền này căn bản không thể làm gì đối phương. Ngược lại nguyên bản tia sáng vây quanh Nghệ Phong, chặn ngang quấn chặt Nghệ Phong, giống như buộc bánh chưng.
Bị những tia sáng quỷ dị này phong tỏa, thân thể Nghệ Phong cũng bị kéo ra ngoài về phía hư không. Hơn nữa nữa, đồng thời quang cầu lớn trên đài cao, một cổ năng lượng kinh khủng đâm về phía Nghệ Phong, nhìn đạo ánh sáng kia, trái tim Nghệ Phong cảm thấy băng giá, điên cuồng giãy dụa, thế nhưng căn bản không thể thoát được. Mặc dù năng lượng của Phệ Châu có thể thôn phệ những tia sáng này, thế nhưng rất nhanh lại có những tia sáng khác bổ sung, cho dù là Nghệ Phong căn bản cũng không làm nên tác dụng gì.
Như vậy để trái tim Nghệ Phong đập nhanh, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn đạo năng lượng hình trụ thật lớn kia đập vào hắn. Yêu Ngọc thấy vậy, hung hăng quét tới một đuôi, thế nhưng đạo năng lượng này dường như biết biến hướng, né tránh Yêu Ngọc, thẳng tắp oanh vào trên người Nghệ Phong.
Nay khi Nghệ Phong cố gắng đề cao đấu khí toàn thân, muốn ngăn cản một kích này. Quang trụ kia đã bắn vào trên người Nghệ Phong, cũng không khiến thân thể hắn cảm thấy đau đớn, ngược lại có một loại cảm giác ấm áp.
Cảm giác như vậy, để Nghệ Phong sửng sốt, lập tức Nghệ Phong lại phát hiện đấu khí nguyên bản đã tiêu hao cư nhiên lấy một loại tốc độ kinh khủng khôi phục, loại khôi phục này thậm chí còn nhanh hơn Nghệ Phong thi triển Lăng Thần Quyết phối hợp với Phệ Châu, trong thời gian ngắn, Nghệ Phong đã cảm giác được lực lượng trong cơ thể khôi phục được hơn phân nửa.
Tình huống như vậy khiến Nghệ Phong sửng sốt, lập tức thân thể căng thẳng cũng bị thay thế, tùy ý để cổ năng lượng này bao trùm toàn thân. Yêu Ngọc hiển nhiên cũng nhận ra điểm ấy, nghi hoặc chuyển động ánh mắt, cuối cùng vẫn ngừng lại công kích đạo quang trụ kia.