Mị Ảnh

Chương 1148 : Người mặt sẹo mặc hắc bào

Ngày đăng: 19:40 20/04/20


 

- Nghệ Phong! Ngươi thật sự không phát hiện được bất kỳ cái gì sao?

 

Nam tử Vương Tọa hết sức khó hiểu. Sau khi Nghệ Phong thăm dò lần trước, không có chút lo lắng, dẫn Trữ Huyên đi du sơn ngoạn thủy. Rảnh rỗi thì chế luyện một ít đan dược. Nghệ Phong cướp được khá nhiều nạp ninh giới của các Nhiếp Hồn Sư kia, trong đó không thiếu dược liệu. Trước bổ sung cho lượng đan dược đã tiêu hao. Đương nhiên, Nghệ Phong chế luyện đan dược thành thạo và mau lẹ, khiến nam tử Vương Tọa nhìn thấy liền kinh ngạc không thôi. Trình độ y sư của Nghệ Phong, hiển nhiên nằm ngoài dự kiến của hắn.

 

Nghe nam tử Vương Tọa hỏi, Nghệ Phong mỉm cười:

 

- Có người theo dõi hay không không quan trọng.

 

Nghe thấy những lời này, nam tử Vương Tọa hết sức nghi hoặc. Dụ hoặc của Phệ Châu không nhỏ. Nếu thực sự có người theo dõi, mười phần là đối địch. Tuy rằng không rõ vì sao tới bây giờ đối phương còn chưa lộ diện, nhưng ngươi không thể thư giãn như vậy chứ.

 

Thấy nam tử Vương Tọa vẫn lo lắng không thôi, Nghệ Phong mỉm cười nói:

 

- Tiền bối. Ngài yên tâm đi. Nguy hiểm tới tính mạng thật ra bằng không. Bất quá ta chịu một ít tội là chuyện hiển nhiên. Đối với ngài không có uy hiếp gì.

 

Nam tử Vương Tọa càng thêm nghi hoặc. Bất quá thấy bộ dạng Nghệ Phong tràn đầy tự tin như vậy, hắn không nói gì thêm.

 

- Trữ Huyên, nàng tới thành trì phía trước chờ ta.

 

Nghệ Phong hít một hơi thật sâu. Du sơn ngoạn thủy đã một hai ngày, nói vậy người theo dõi kia đã không kiên nhẫn được nữa. Chỉ sợ lần này hắn chịu tội không phải ít. Mà thân phận của Trữ Huyên có chút đặc biệt. Chỗ này sợ là rất phức tạp. Với thủ đoạn của người kia, ngay cả Nghệ Phong cũng không lường trước được.

 

- Hả?

 

Trữ Huyên không hiểu hỏi.

 

Nghệ Phong nhìn Trữ Huyên mỉm cười, gật đầu nói với nàng:

 

- Không có việc gì đâu. Bị một người quen theo dõi. Nàng ở tại chỗ này không thích hợp.

 

Trữ Huyên nghe Nghệ Phong nói vậy, nghiêm túc thoáng nhìn về phía Nghệ Phong, thấy vẻ mặt Nghệ Phong không phải đang giả vờ, rốt cục nàng gật đầu:

 

- Vậy ngươi cẩn thận một chút.

 

Nghệ Phong gật đầu:
 

Nghệ Phong lắc đầu. Bất quá hắn thầm nghĩ đã hiểu được nguyên nhân của chuyện này. Hắn nghĩ dấu vết này không phải là do bọn họ lưu lại.

 

- Tiểu tử! Giao Phệ Châu ra, ta sẽ để cho ngươi rời khỏi.

 

Trong mắt người mặc hắc bào đầy vẻ tham lam. Nhớ tới Phệ Châu, trong mắt hắn có lửa nóng.

 

Nghệ Phong không nói gì, mà nam tử Vương Tọa lại lo lắng không thôi:

 

- Lão gia hỏa này có trình độ Nhiếp Hồn Sư bát tinh, tuy rằng vừa bước vào không lâu, nhưng dù sao vẫn là cường giả Quân cấp. Ngươi và ta không phải là đối thủ của hắn.

 

Nghe thấy những lời này, Nghệ Phong gật đầu.

 

Nam tử Vương Tọa thấy bộ dạng Nghệ Phong vẫn không chút lo lắng, trong lòng hắn có chút bất mãn. Nếu không phải mấy ngày nay Nghệ Phong du sơn ngoạn thủy, không lo lắng, nói không chừng đã thoát khỏi.

 

Nhưng hiện tại cho dù lo lắng, lại không biết làm thế nào.

 

Đương nhiên, nam tử Vương Tọa biết tung Phệ Châu ra là có thể an toàn rời khỏi. Nhưng hắn là cường giả viễn cổ, nếu đối mặt một Nhiếp Hồn Sư bát tinh đã nhận thua, hắn còn mặt mũi nào.

 

- Thế nào?

 

Người mặc hắc bào với thái độ cao cao tại thường nhìn Nghệ Phong

 

- Nếu ta không đáp ứng thì sao?

 

Nghệ Phong mỉm cười. Không thể không nói rằng, hắn có chút lo lắng về người mặc hắc bào.

 

- Không đáp ứng! Vậy đi chết đi!

 

Người mặc hắc bào âm trầm nói. Một Tôn cấp, lại dám khiêu khích uy áp của hắn.