Mị Ảnh

Chương 1600 : Muốn mỹ nhân, không cần giang sơn

Ngày đăng: 19:44 20/04/20


 

Nghệ Phong không thể không thừa nhận, Tần Y xác thực có hết thảy ưu điểm trên người. Tuy ân oán cùng Nguyệt Nghiên không ít, nhưng mà đối với huyết mạch của Nghệ Phong, nàng thực sự không có một tia thành kiến. Theo Tần Y xem ra, nàng đã là người Nghệ gia, có nghĩa vụ chiếu cố Nghệ gia, mà Nghệ Thiến Thiến hiển nhiên là một thành viên của Nghệ gia. Mặc kệ nàng xuất thân như thế nào, huyết mạch của Nghệ Phong là không thể thay thế.

 

Nghệ Phong ôm Nghệ Thiến Thiến, nhìn Nguyệt Nghiên nói:

 

- Thực xin lỗi, ta một mực không biết những chuyện này.

 

Nguyệt Nghiên hừ một tiếng nói:

 

- Ngươi biết thì như thế nào? Chẳng lẽ dùng thân phận của ngươi, còn có thể đến Tiên Cảnh sao? Đưa nữ nhi cho ta, từ nay về sau ngươi là ngươi, ta là ta.

 

- Nữ nhi là của ta, điểm ấy nàng không thể cướp đoạt. Bản Đế không hi vọng nữ nhi của ta không có phụ thân, đương nhiên, cũng không hi vọng nó không có mẫu thân. Mặc kệ cảm giác của nàng đối với Bản Đế như thế nào, là hận là yêu, nhưng Bản Đế nói cho nàng biết, nàng là người Nghệ Phong ta, cả đời đều là người của ta.

 

Nghệ Phong bá đạo nói.

 

Nghe được Nghệ Phong nói, Nguyệt Nghiên nghiêng đầu sang chỗ khác, cũng không phản bác.

 

Nghệ Phong nhìn Thiến Thiến, đưa tay nắm tay Nguyệt Nghiên quay đầu lại, nhìn Nguyệt Nghiên nói:

 

- Đi thôi! Trận đại chiến này không cần phải đánh nữa. Ta không hi vọng nhìn thấy tương lai nhìn thấy các con của ta huynh muội tương tàn trên chiến trường.

 

- Ngươi có bản lĩnh ngăn cản hết thảy sao?

 

Nguyệt Nghiên nhìn Nghệ Phong. Đừng nói Nghệ Phong chỉ là thiếu Thánh chủ, coi như là Thánh chủ, muốn ngăn cản cũng không thể.

 

Nghệ Phong lắc đầu, rất trực tiếp hồi đáp:

 

- Không thể, Bản Đế cho tới bây giờ không nghĩ qua đi ngăn cản, ta và nàng đều không làm được.

 

- Đã như vầy, ngươi đừng quên thân phận của mình, ngươi là thiếu Thánh chủ Thánh Tông, ta là nhân vật thứ ba Tiên Cảnh. Ngươi cảm thấy, ta có thể đi theo ngươi sao?

 

Nghệ Phong cười ha ha:

 

- Tiên Thánh lưỡng tông tranh đấu quan hệ rắm gì với ta và nàng, bọn họ muốn đấu thì cho bọn họ đấu đi. Ta chỉ biết là, tương lai các con của ta không thể huynh muội tương tàn.
 

Theo một tiếng thở dài, một đạo thân ảnh hiện ra, ánh mắt nhìn Nghệ Phong có chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

 

Triệu lão nhìn thoáng qua Nguyệt Nghiên bên người Nghệ Phong nói:

 

- Nghệ Phong, trở về làm thiếu Thánh chủ đi. Mỹ nhân thường có, mà giang sơn không thường có.

 

Nghệ Phong lắc lắc đầu nói:

 

- Tuy nói như thế, nhưng mà ta nguyện ý vì mỹ nhân buông bỏ giang sơn, huống chi, nàng có huyết mạch của ta.

 

Triệu lão nói:

 

- Ta cho ngươi đặc quyền, tiểu cô nương này ngươi mang về Thánh Thành, giống như Kỳ Nhân, tuyệt đối không bị đối đãi khác nhau.

 

Nghệ Phong lắc lắc đầu nói:

 

- Cho dù như thế, ta cũng sẽ không để cho nàng không có mẫu thân. Càng không có khả năng ra tay đối phó mẫu thân của nàng.

 

Triệu lão hiện lên một đạo hàn quang, ngữ khí có chút sắc bén nói:

 

- Nghệ Phong, ngươi phải nhớ kỹ thân phận của ngươi. Đường đường thiếu Thánh chủ, làm việc không nên khinh suất như thế. Hừ, chẳng lẽ lại ngươi muốn học sư tôn ngươi sao. Sư tôn ngươi thì cũng thôi, một đời Tà Đế mà thôi, ta còn có thể mở một mắt nhắm một mắt coi như xong, chỉ là ngươi lại khác, ngươi là Thánh chủ tương lai, mọi cử động hành vi của mình đều có trăm vạn người chú ý.

 

Nghệ Phong lắc lắc đầu nói:

 

- Đa tạ Triệu lão nâng đỡ, bất quá vãn bối đã hiểu rõ, ta không cần vị trí thiếu Thánh chủ. Hi vọng Triệu lão thành toàn.

 

Triệu lão nóng giận:

 

- Nữ nhân bên cạnh ngươi kia, là nhân vật thứ ba Tiên Cảnh, ngươi có biết hay không, đường đường thiếu Thánh chủ, lại có quan hệ với người Tiên Cảnh, ngươi biết sẽ ảnh hưởng bao nhiêu không, lịch đại tiền bối Thánh Tông đổ bao nhiêu máu, đều là không công sao.