Mị Ảnh
Chương 1601 : Nhắn nhủ
Ngày đăng: 19:44 20/04/20
- Hừ! Thánh Tông ngươi đổ máu? Lẽ nào Tiên Cảnh khá hơn sao?
Nguyệt Nghiên rốt cục nhịn không được, nhìn Triệu lão lạnh giọng nói.
Mà ngay khi Nguyệt Nghiên lên tiếng, bên kia cũng hiện ra một thân ảnh, nhìn Nguyệt Nghiên thản nhiên nói:
- Ngươi đã biết Tiên Cảnh và Thánh Thành là kẻ thù truyền kiếp, vậy nên trở về đi. Về chuyện của Nghệ Phong, ta có thể bẩm báo Tiên chủ, không tính toán với ngươi. Nguyệt Thiến vẫn là công chúa của Tiên Cảnh như trước.
Nguyệt Nghiên nhìn Đế lão vừa hiện ra, lắc đầu lạnh nhạt:
- Cũng giống như Nghệ Phong, ta không hi vọng nó không có phụ thân, càng không nhẫn tâm nhìn phụ tử bọn họ tương tàn.
Đế lão nhíu nhíu mày:
- Ngươi đừng quên ngươi là người Tiên Cảnh. Ngươi phải hiểu rằng, năm đó Tiên chủ vì giúp ngươi dung hợp Tinh đan Chí Tôn đã tốn bao nhiêu tinh lực.
Nguyệt Nghiên nói:
- Không cần phải nói hiên ngang lẫm liệt như vậy. Ta chưa từng phủ nhận ta là người Tiên Cảnh, nhưng Tiên Cảnh chịu tiêu tốn nhiều như vậy cũng không phải vì ta. Thứ các ngươi nhìn trúng chỉ là vì ta là người phù hợp tiếp cận Tinh đan Chí Tôn mà thôi.
Đế lão nghe Nghệ Phong nói như vậy hơi nhíu nhíu mày, nhìn Nguyệt Nghiên nói:
- Vậy ngươi chính là cố ý muốn đối nghịch với Tiên Cảnh? Ngươi đừng quên ngươi là nhân vật số ba tại Tiên Cảnh. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nguyệt Nghiên nói:
Triệu lão gầm lên:
- Hừ! Không nên nghĩ rằng ta có thể mắt nhắm mắt mở với sư phụ ngươi mà cũng học đòi theo hắn. Cho dù lúc này sư phụ ngươi không vào được Thánh Thành, nhưng hắn vẫn là người của Tà Tông. Cả đời này cũng không thể thay đổi. Nghệ Phong, ta có thể dung túng cho sư phụ ngươi, nhưng chuyện này tuyệt đối không thể dung túng cho ngươi. Ngươi không nên hoài nghi, với thực lực hiện tại của ngươi, còn không đủ để chống đối lại Thánh Thành.
Nghệ Phong nhìn Triệu lão nói:
- Điểm này ta cũng không nghi ngờ. Với thực lực của Triệu lão, muốn tiêu diệt ta là vô cùng dễ dàng. Thế nhưng, cho dù hôm nay chết ở chỗ này, ta cũng không muốn thấy đời sau tương lai của ta huyết nhục tương tàn. Hôm nay, chức vị Tà Đế này, ta xin từ bỏ!
Triệu lão thật không ngờ Nghệ Phong lại kiên định đối chọi gay gắt với mình như vậy. Hắn nhìn chằm chằm Nghệ Phong thật lâu không nói gì.
Nguyệt Nghiên thấy Nghệ Phong nhìn Triệu lão chằm chằm không tỏ ra chút yếu thế, nàng bỗng nhiên có chút cảm động, ôm lấy Nghệ Thiến, lẳng lặng đứng phía sau Nghệ Phong, cũng cho thấy thái độ của mình.
- Ngươi có khí tức của các đời Tà Đế, không phải ngươi nói bỏ là có thể bỏ được. Nghệ Phong, ngươi đã trải qua hai lần truyền thừa, tất cả những gì ngươi có được đều là nhờ Tà Tông bồi dưỡng. Ngươi nói, ngươi có thể bỏ qua trách nhiệm của Tà Đế sao? Ở cùng một chỗ với nhân vật đệ tam của Tiên Cảnh, lẽ nào ngươi thực sự có thể không để ý tới huyết thống của lịch đại tổ sư? Lẽ nào ngươi có thể ích kỷ đến mức như vậy? Chỉ vì một nữ nhân thôi sao?
Triệu lão chất vẫn Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn hai đôi mắt mong chờ đang nhìn chăm chú vào hắn, thở nhẹ một hơi. Trước những lời chất vấn của Triệu lão, hắn không thể phủ nhận, quả thực trong lòng hắn dâng lên một chút cảm giác tự trách.
Nghệ Phong nhín đám võ giả phía dưới, lại nhìn thoáng qua cường giả Thánh Cấp sau lưng Triệu lão.
Cuối cùng, hắn thở nhẹ một hơi, nói:
- Cũng được! Hôm nay ta cho các ngươi một công đạo.