Mị Ảnh
Chương 226 : Hoàng tử Long Minh
Ngày đăng: 19:33 20/04/20
Bên trong phòng khách xác thực rất rộng, có mấy người thanh niên ngồi bên trong. Tuy rằng phòng khách trống trải thế nhưng thỉnh thoảng có chút vật phẩm ở bên ngoài, những vật phẩm đó không có cái nào không phải là vô cùng quý hiếm. Điều này khiến Nghệ Phong cảm thán không ngừng. Đây là đãi ngộ của Vương Cấp sao? Cho dù Bạo Cương thô lỗ trước mặt mọi người nhưng không thể ngờ của cải của hắn giàu có như vậy.
Đám người thanh niên ngồi trong phòng khách thấy Bạo Cương đi về liền nhanh chóng đứng dậy nghênh tiếp hắn. Thậm chí còn không thèm nhìn qua khuôn mặt Nghệ Phong một lần!
- Phụ thân, ngài đã trở về a!
Một người thanh niên tương đối thanh tú nói, nhìn dáng dấp của hắn, Nghệ Phong rất khó tin tưởng đây là nhi tử của tên thô cuồng Bạo Cương!
Bạo Cương gật đầu, ánh mắt chuyển sang một người thanh niên khác, lễ độ nho nhã nói:
- Hoàng tử điện hạ, người rảnh rỗi đến thăm hàn xá từ lúc nào vậy!
Long Minh mỉm cười nhìn Bạo Cương, hắn dùng tư thế cung kính như một vãn bối nói:
- Vẫn luôn muốn bái phỏng Bạo Cương Vương thúc. Hôm nay nhàn rỗi không có việc gì liền bảo Viêm Phong thiếu gia đưa tới đây!
Bạo Cương nghiêng người tránh lễ của Long Minh, cười ha ha nói:
- Long Minh điện hạ, tạ lễ của ngài ta không thể nhận được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Vì sao Bạo Cương Vương thúc lại nói như vậy, người là thân vương do phụ hoàng tự mình phong tặng. Vì sao không chịu nổi tiểu tử thi lễ đây?
Nói xong, hắn không để ý tới Bạo Cương ngăn cản liền nhanh chóng thi lễ xuống!
Thấy Bạo Cương không hề ngăn cản lại để yên cho hoàng tử thi lễ. Tử Âm đứng ở bên cạnh cũng có chút sững sờ: đây là đãi ngộ của Vương Cấp sao? Ngay cả hoàng tử điện hạ cũng phải hành lễ với hắn?
Ngược lại Nghệ Phong cũng không quá kinh ngạc, hắn mỉm cười nhìn hoàng tử Long Minh, lấy cương vị hoàng tử của hắn hoàn toàn không phải thi lễ với Bạo Cương, hắn làm như vậy chỉ có một nguyên nhân hẳn là muốn kéo gần quan hệ với Bạo Cương. Lấy thực lực Vương Cấp cao giai của Bạo Cương đủ khiển cho vị hoàng tử này phải cúi người xuống.
- Viêm Phong,con mang Long Minh điện hạ đi dạo. Điện hạ, ngươi cứ coi như đây là phủ đệ của chính mình là được. Ta có chút việc, sợ rằng không bồi tiếp được điện hạ rồi!
Nói xong liền quay sang nháy mắt với Tử Âm vài cái, truyền lại ý tứ là: nàng xem, ta đã nói Mị lực của nàng quá lớn rồi. Ngay cả tiểu hài tử đều bị nàng mê hoặc.
Tử Âm có chút đỏ mặt liếc mắt nhìn Nghệ Phong, đối với ánh mắt của hắn coi như không nhìn thấy.
Bạo Cương thấy vẻ phong tình vạn chủng của Tử Âm lại lần nữa khiến cho ánh mắt của nhi tử mình ngẩn ngơ, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép liền đi tới hung hăng vỗ vào đầu của hắn một cái, Viêm Phong bị đau nhức liền tỉnh lại, Bạo Cương hung hăng trừng mắt với hắn xong rồi quay mặt sang Nghệ Phong ngượng ngùng nói:
- Ha ha, khuyển tử để cho mọi người chê cười rồi!
- Bản sắc thiếu niên, đó là lẽ tự nhiên! Không có gì phải trách móc!
Ngược lại Nghệ Phong nói hộ cho Viêm Phong, chẳng qua Tử Âm lại đỏ mặt lên thêm lần nữa!
Bạo Cương cười ha ha, hắn cảm giác tiểu tử này rất hợp với ý mình. Thời gian chính mình còn là thiếu niên không phải cũng như vậy sao, vừa nghĩ tới đây thì nỗi bực với Viêm Phong cũng không còn nữa.
Bạo Cương phân phó Viêm Phong vài câu, bảo hắn chiêu đãi hoàng tử Long Minh cho tốt. Sau đó liền mang theo đám người Nghệ Phong tới một căn phòng nhỏ, thấy đám người Long Minh không đi theo mới quay đầu nói với Nghệ Phong:
- Nghệ Phong công tử, khi nào y sư đại nhân đến, để ta tự mình đi tiếp hắn!
- Ha ha! Hắn ư! Đã ở trong phủ đệ của ngài rồi!
Nghệ Phong mỉm cười nói. Một câu này khiến Tử Âm và Bạo Cương nghe xong ngơ ngác nhìn nhau!
- Nghệ Phong công tử, ngươi có thể nói rõ ràng hơn một chút được không? Y sư đại nhân đang ở phủ đệ của ta? Mau đưa ta tới tiếp hắn! Nếu khong hắn nghĩ ta chậm trễ hắn thì làm sao bây giờ?
Bạo Cương có chút nóng nảy, chuyện này quan hệ tới đan dược của chính mình nha!