Mị Ảnh
Chương 267 : Giết và không giết
Ngày đăng: 19:33 20/04/20
- Bính…
Hai cổ kình khí khổng lồ, hung hăng va chạm vào một chỗ. Tiếng xé gió sắc bén không ngừng vang lên. Hai cổ lực lượng cường đại, chấn hư không không ngừng gấp khúc, cả không gian đều sôi trào. Khí tức nóng cháy không ngừng khuếch tán ra bốn phương, cho dù là người đứng ở xa xa cũng cảm giác được.
Hai cổ năng lượng dây dưa cùng một chổ, mọi người kinh hãi phát hiện, chỗ năng lượng dây dưa đó, cư nhiên bị đấu khí màu xanh của Nghệ Phong dần dần thôn phệ.
Cổ năng lượng bị Nghệ Phong thôn phệ, gia nhập vào trong trận doanh của Nghệ Phong, hung hăng đánh tới Nại Đạt Nhĩ. Tình thế quái dị như vậy, làm mọi người kinh hãi mở to hai mắt, cả đám nhìn Nghệ Phong không thể tin được.
- Này, rốt cuộc tiểu tử này là thi triển ma pháp gì vậy?
Thế nhưng, bọn họ còn chưa suy nghĩ ra được, lại phát hiện lực lượng trên tay Nại Đạt Nhĩ nhanh chóng suy yếu, nắm tay cường hãn Nghệ Phong, thẳng tắp nện vào ngực của Nại Đạt Nhĩ.
- A…
Một tiếng kêu đau nhức, một ngụm tiên huyết phù một tiếng phun ra.
Nại Đạt Nhĩ kinh hãi nhìn Nghệ Phong, trong con ngươi tràn đầy vẻ kinh hãi, sắc mặt trắng bệch bay ngược ra ngoài. Trong mắt tràn đầy không cam lòng và sợ hãi.
Mọi người trân trối nhìn một màn này, không rõ vì sao Nại Đạt Nhĩ lại đột nhiên thu hồi lực lượng, tuy vừa rồi có bị năng lượng màu xanh của Nghệ Phong thôn phệ rất nhiều năng lượng, thế nhưng lực lượng so với Nghệ Phong hay vẫn là mạnh hơn một bậc. Nại Đạt Nhĩ làm vậy không phải là buông tha cơ hội chiến thắng sao?
Thế nhưng, mọi người không biết, đồng thời cùng lúc với Nại Đạt Nhĩ bay ngược ra ngoài, hồn lực toàn thân hắn lại đang gắt gao kháng cự lại công kích của Nhiếp Hồn thuật, làm cho hắn kinh hãi chính là, cổ năng lượng công kích hồn lực này, thôn phệ lực so với năng lượng màu xanh cư nhiên còn cường hãn hơn!
Nhiếp Hồn thuật tứ tinh, vốn dĩ đối với Tướng cấp tứ giai như hắn là không có tác dụng quá lớn, thế nhưng thôn phệ lực kinh khủng này lại làm cho hắn sợ hãi vô cùng, nếu như Nhiếp Hồn thuật này đánh vào trong đầu, vậy thì với lực thôn phệ kia chắc chắn sẽ thôn phệ linh hồn mình.
Tình huống như vậy, Nại Đạt Nhĩ chỉ còn cách phải thu hồi hồn lực, toàn lực chống lại Nhiếp Hồn thuật. Nhưng mà, không có đủ năng lượng để khống chế năng lượng, làm sao có thể là đối thủ của Nghệ Phong. Đã bị Nghệ Phong nện một quyền vào ngực.
Thấy Nại Đạt Nhĩ bay ngược ra ngoài, Nghệ Phong không chút dừng lại, hắn nộ quát một tiếng, thân ảnh nhanh chóng biến mất. Trong nháy mắt lần nữa khởi động, Toái Phá mười thành công lực lần thứ hai hung hăng đánh thẳng tới ngực Nại Đạt Nhĩ.
- A…
Khinh Nhu thật không ngờ Nghệ Lưu sẽ nói như vậy, nhìn máu tươi đầy đất, nàng liền nhịn không được muốn nôn ra. Nàng chưa bao giờ nhìn thấy tình cảnh máu tanh như trước mắt!
Ánh mắt nhìn Nghệ Phong cũng có chút sợ hãi, giống như lúc phế đi tên mập. Thân thể hơi run rẩy, có chút không dám nhìn Nghệ Phong.
- Khinh Nhu…
Nghệ Lưu có chút cuống lên.
Khinh Nhu thấy ánh mắt mọi người đều nhìn về phía nàng, lúc này mới nhu nhược kêu to một tiếng:
- Nghệ Phong…
Dáng vẻ này, làm mọi người thở dài một hơi, dáng dấp nhu nhược như vậy, là nam nhân đều muốn ôm nàng vào lòng để hảo hảo yêu thương một phen.
Nghệ Phong quay đầu nhìn thoáng qua Khinh Nhu, trong ánh mắt không có bất kì rung động, ngay lúc mọi người cho rằng Nghệ Phong sẽ dừng tay. Thì Nghệ Phong lại hung hăng xả một kiếm vào Nại Đạt Nhĩ.
Nhưng cùng lúc đó, một tiếng hét mạnh mẽ vang lên:
- Nghệ Phong! Ngươi dám!
Đồng thời, Nghệ Phong cũng cảm giác được một cổ lực lượng cường đại tới cực điểm đánh tới phía mình.