Mị Ảnh

Chương 30 : Dị giới Bản Tửu Ba (quầy rượu ở dị giới)

Ngày đăng: 19:31 20/04/20




- Thiên Nghịch, người muốn tìm ở trong thuyền hoa này sao?

Nghệ Phong nhìn Khinh Nhu, cười một cách vô cùng cổ quái:

- Ha ha, Khinh Nhu a, Tiêu bá bá của ngươi thật đúng là biết hưởng thụ.

Khinh Nhu cảm giác mặt mình đỏ bừng như lửa đốt. Không vì cái gì khác bởi thuyền hoa này là chiếc lớn nhất ở đây.

Khinh Nhu hung hăng trợn mắt nhìn Nghệ Phong một cái, sau khi từ quay đầu đi không để ý tới hắn nữa.

Nơi gió trăng ở nơi này không giống với thời cổ đại, ngược lại giống như quầy rượu thời hiện đại, Nam nữ đều có. Thế giới này địa vị giữa nam và nữ ngang hàng nhau, là một khác biệt so với Hoa Hạ cổ đại.

Thế nhưng thử nghĩ một chút thì điều này cũng bình thường, thực lực ở thế giới này là điều kiện tiên quyết, không ít phái nữ vì có thực lực mà giành được địa vị.

Cũng chính bởi vì vậy mà Nghệ Phong mang theo hai nữ nhân vào thuyền hoa cũng không có khiến cho người khác kinh ngạc. Trong thuyền hoa cũng có không ít người mang bạn gái tới.

Nghệ Phong nhàn nhạt nhìn lướt qua, không thể không thừa nhận, chỗ này đúng là địa phương dùng để hưởng thụ. Mỹ nhân, rượu ngon, cái gì cần có đều có. Bàn ghế cổ kính, màn trướng sạch sẽ, hài hoà ngăn cách mọi người thành từng khu riêng.

Thi giả, Linh giả, Họa giả, nhàn nhân... Mỗi người mỗi khu vực, nhưng bên trong lộ ra vẻ phi thường náo nhiệt và sự vui mừng nồng đậm.

Thậm chí, trong đó còn có người chơi kỹ năng điều tửu.

- Quầy rượu ở dị giới?

Khóe miệng Nghệ Phong hiện lên ý cười quỷ dị, trong miệng không nhịn được nói một từ hiện đại.

- Cái gì?

Tần Y nghi hoặc nhíu đôi mi xinh đẹp tuyệt trần, nhìn Nghệ Phong rất cổ quái hỏi.

- A, không có gì? Ta nói chỗ này rất đẹp, không trách được đại ca ngày ngày lưu luyến trong đó.

Nghệ Phong vội vàng đánh trống lảng.

Tần Y đi lướt qua Nghệ Phong rồi nói:

- Sau này đệ cách xa những chỗ này một chút. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- …

Thiên Nghịch thấy ánh mắt Nghệ Phong chuyển hướng tràn đầy nghi vấn, hắn liền giải thích:
Nghệ Phong cẩn thận hỏi.

- Không có, ta chính là nhìn hắn thấy ngứa mắt thôi.

Nghệ Phong triệt để bị đánh bại, không nghĩ tới lấy tính cách của Thiên Nghịch còn có thể nói một câu anh chị như vậy.

Tần Y sững sờ nhìn Thiên Nghịch, sau đó nhìn Nghệ Phong một chút hỏi:

- Những lời này là hắn nói, không phải là đệ nói?

Kháo. Bản thiếu gia ở trong lòng của tỷ không giảng đạo lý như vậy sao? Quên đi, ta không so đo với tỷ. Trách thì trách tên khốn Thiên Nghịch này bình thường quá hay giả bộ đi.

- Ngươi muốn đánh thì đánh đi.

Nghệ Phong bất đắc dĩ khoát khoát tay nói.

Thiên Nghịch chần chờ một chút hỏi:

- Sẽ không có phiền toái gì chứ?

- Phiền toái? Phiền phức của chúng ta còn ít sao? Thêm một cái cũng không sao.

Nghệ Phong cười khổ nói. Mặc dù không biết Thiên Nghịch làm thế là vì cái lý do gì, nhưng là khó được hắn khác thường như vậy, vì thế Nghệ Phong không muốn ngăn hắn.

- Nghệ Phong, các đệ...

Tần Y vừa muốn nói gì đã bị Nghệ Phong lắc đầu chặn lại.

Thiên Nghịch gật đầu, bước về phía bên kia. Nam tử tiêu sái thấy Thiên Nghịch bước về phía mình, sửng sốt một chút, vẻ mặt lập tức tươi cười nói:

- Vị nhân huynh này, chẳng lẽ cũng muốn gia nhập...

Ba...

Lời hắn còn chưa nói hết thì đã bị Thiên Nghịch hung hăng tát một cái thật mạnh vào mặt, khuôn mặt anh tuấn liền sưng phồng lên.

Nhất thời, mọi người dại ra tại chỗ nhìn Thiên Nghịch. Cảm giác đầu óc của mình hơi bị trì trệ.