Mị Ảnh

Chương 484 : Gặp lại Tử Âm

Ngày đăng: 19:35 20/04/20


 

Không có lão nhân lôi thôi ngăn cản, Thiên Nghịch để lại hai sát thủ của Sát Lâu chấp hành hiệm vụ ám sát mục tiêu, sau đó cùng Nghệ Phong quay trở lại đế đô. Với thực lực của tên mập mạp kia, nếu như không có lão nhân lôi thôi trợ giúp, chỉ sợ là đã chết đến không thể chết hơn rồi. Cho nên đối với mục tiêu nhiệm vụ, Thiên Nghịch cũng không quá để trong lòng. Mà lão nhân lôi thôi thì lại càng không để trong lòng. Mập mạp kia bất qua chỉ khoản đãi hắn vài bữa cơm mà thôi, nếu không phải được hắn che chở lâu như vậy, chỉ sợ là đã chết không biết bao nhiêu lần rồi. Nhân tình của vài bữa cơm, hắn đã sớm trả hết.

Thiên Nghịch cùng Nghệ Phong đi trên đường đế đô, Thiên Nghịch chợt nói.

- Phong thiếu, có lẽ bởi vì ngươi ly khai quá lâu. Cho nên hai đại gia tộc đã bắt đầu rục rịch, những ngày gần đây liên tục chèn ép Tử Bang!

Ánh mắt Nghệ Phong phát lạnh, nhẹ gật đầu, nhìn Thiên Nghịch nói.

- Ngươi mang Độc sư đi phủ trước, ta qua Tử Bang xem xét một chút!

- Có cần hỗ trợ không?

Thiên Nghịch nói. Nghệ Phong lắc lắc đầu nói.

- Tạm thời không cần. Huống chi ngươi cũng bất tiện.

Thiên Nghịch nhẹ gật đầu, cũng không nói gì thêm. Hiện tại đế đô càng ngày càng hỗn loạn, bọn họ không cần ra tay như vậy tận lực không ra tay, miễn cho việc bị người hữu ý đế mắt tới, có thể hỏng việc lớn. Nghệ Phong nhìn Thiên Nghịch ly khai, trong mắt hiện lên một đạo hàn quang: chẳng lẽ bọn hắn thật sư cho rằng bản thiếu gia dễ bị khi dễ hay sao? Nghệ Phong hít sâu một hơi, thân ảnh chớp động, phóng về phía Kim Lâu, hắn ngược lại muốn coi xem, là anh nháo sự, hắn không ngại giết hai con chó để dằn mặt chủ nhân.

- Tử Mân Côi, đây là ngươi có ý gì? Ngươi mở sòng bạc chẳng lẽ còn không cho chúng ta chơi hay sao?

Nghệ Phong còn chơi tới gần chỉ thấy thanh âm thô cuồng của Hung Lang, khiến cho Nghệ Phong cười lạnh không thôi. Tử Âm mặc váy áo màu tím, bộ ngực phong mãn, vòng eo mảnh khảnh, bờ mông căng đầy, tạo thành một đường còng hoàn mỹ, khiến cho đám nam nhân nhìn chằm chằm vào thân thể nàng không ngừng nuốt nước miếng. Trong mắt tràn đầy hào quang nóng bỏng. Toàn thân tản ra mị lực thành thục, như một trái đào mật chín mọng, vô cùng hấp dẫn, khiến cho ai cũng có ham muốn cắn một miếng.

- Hừ, Hung Lang, ngươi có chủ ý gì thì tự ngươi biết, Kim Lâu không chào đón ngươi, mang theo người cút đi cho ta!

Tử Âm đứng trước, nhíu mày phẫn nộ quát. Nguồn: https://truyenfull.vn

Nhìn qua nữ nhân thùy mị có chút gầy gò trước mắt, trong mắt Nghệ Phong hiện lên một tia thương tiếc. Tuy rằng trước khi rời đi hắn đã sắp xếp hết thảy, không ai tổn thương được Tử Âm. Nhưng chứng kiến bộ dáng nàng như vậy, hắn vẫn không nhịn được trút hết lửa giận lên đầu đám người Hung Lang.
Hung Lang vừa cười vừa nói.

- Vậy sao? Chỉ là sau khi ta đi, ta lại cảm thấy đế đô càng thêm náo nhiệt? Ngươi xem, nhiều người như vậy tụ tập ở trước cửa Kim Lâu, chậc chậc, chắc là sắp có trò hay đây?

Nghệ Phong nhìn thoáng qua sau lưng Hung Lang.

- Chuyện này, Phong thiếu, ta bất quá chỉ là dẫn người đi Kim Lâu chơi bạc mà thôi, nhưng mà hình nhưng Tử Mân Côi muốn gây khó dễ chúng ta, không cho chúng ta đi vào, ngài nói xem thương nhân làm gì có lý nào cự tuyệt sinh ý.

Hung Lang nói.

- Ai nha...

Hung Lang nói xong, Nghệ Phong chợt vỗ vỗ chán, tựa như là quên mất một chuyện trọng yếu.

- Ta làm sao lại quên mất chuyện trước cửa Kim Lâu có một tấm bảng hiệu. Trên bảng đề "cẩu cùng nhân cẩu không thể đi vào".

Phì…

Tử Âm thuận thế, dãy dụa khỏi bàn tay Nghệ Phong, không nhịn được bật cười, nhất tiếu bách mị sinh, khiến cho đám nam nhân tim đập thình thịch. Sắc mặt Hung Lang cùng Tàn Bạo biến thành xám ngoét, phẫn nộ trừng mắt nhìn Nghệ Phong, tựa hồ muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy.

- Ha ha, như thế nào? Muốn đánh nhau sao? Vừa vặn mấy ngày này còn chưa đánh đã tay. Chúng ta lên, đánh đám nhân cẩu này thành cẩu chính thức, tuyệt đối là vận động có tính khiêu chiến hạng nhất.

Nghệ Phong nhìn về phía Hung Lang cùng Tàn Bạo, tùy ý nói. Sắc mặt Hung Lang cùng Tàn Bạo biến thành tái nhợt, trợn mắt phẫn nộ nhìn Nghệ Phong, ánh mắt quét về phía mấy người đứng sau lưng, cố nhìn ra nét mặt của bọn hắn.