Mị Ảnh

Chương 485 : Sống không quá ba ngày

Ngày đăng: 19:35 20/04/20


 

Nghệ Phong một mực nhìn chằm chằm Hung Lang, hành động này của hắn tự nhiên là bị Nghệ Phong phát hiện. Ánh mắt khẽ lướt qua mấy người kia, lập tức Nghệ Phong cảm thấy kinh hãi. Trong đám người ở phía sau lưng Hung Lang không ngờ có vài kẻ có khí tức không thua tướng cấp. Trong đó còn có một người Nghệ Phong không nhìn ra được thực lực, hiển nhiên là Tướng cấp đỉnh phong. Thậm chí còn có thể là Vương cấp.

Hít thật sâu một hơi khí lạnh, Nghệ Phong minh bạch đây là hai hoàng tử muốn thừa dịp hắn không có mặt, triệt để giải quyết Tử Bang. Chỉ là lá gán của bọn hắn cũng thật lớn, lần trước bài học tại hoàng cung đối với bọn hắn vẫn còn chưa đủ sao? Rõ ràng dưới tình huống hoàng đế đã phát giác ra, vẫn còn dám gióng chống khua chiêng đối nghịch cùng Tử Bang. Tuy rằng Nghệ Phong không sợ mấy người này, chẳng qua nếu như thực sự có cao thủ Vương cấp, hắn cũng chẳng khá giả gì. Chỉ sợ một vài hậu chiêu cuối cùng, đều sẽ bạo lộ ra.

- Xem ra, đến lúc đưa bọn chúng đến trước mặt Hoàng đế Trạm Lam hóng gió rồi. Ha ha, tựa hồ uy tín của Hoàng đế đã không còn nữa, lần trước tựa hồ chỉ là gió thổi qua tay, hai hoàng tử vẫn hung hăng càn quấy như trước.

Nghệ Phong âm thầm hạ quyết tâm. Rất hiển nhiên người phía sau không muốn cùng Nghệ Phong xảy ra xung đột vào lúc này, hắn khẽ lắc lắc đầu. Hung Lang lĩnh hội, nhìn về phía Nghệ Phong nói.

- Nếu như Phong thiếu đã không chào đón chúng ta, vậy thì chúng ta xin cáo từ. Đi!

Người đứng sau không phải là sợ Nghệ Phong, chỉ là thủ đoạn lần trước của hắn quá mức dọa người. Hiện tại Liên Lập vãn còn nằm trên giường, cho dù tất cả mọi người hoài nghi Nghệ Phong phóng độc, nhưng mà không kiểm tra được Nghệ Phong thi triển loại độc dược nào. Cho dù là vị y sư kia của Hoàng cung cũng bó tay. Chuyện này khiến cho Nghệ Phong càng trở nên thần bí. Trọng yếu nhất chính là việc đối với thân phận độc sư của Nghệ Phong, Hoàng đế Trạm Lam không hề có bất cứ trừng phạt nào, thậm chí trong ngữ khí còn có chút khích lệ, khiến cho bọn hắn vô cùng khó hiểu, chẳng phải là độc sư xú danh lan xa, người người hô đánh, hô giết hay sao? Hai hoàng tử không thể hiểu nổi, dưới tình huống cái gì cũng không biết như vậy, bọn hắn không muốn xảy ra xô xát Nghệ Phong.

- Đợi một chút, ngươi tưởng Kim Lâu là nhà của ngươi sao? Muốn đến thì đến muốn đi thì đi?

Nghệ Phong lên tiếng nói. Mục quang Hung Lang ngừng lại, đôi mắt nhỏ hẹp ánh lên cái nhìn tàn nhẫn, hắn nhìn về phía Nghệ Phong cười ha hả nói.

- Lời này của Phong thiếu là có ý gì? Ta không hiểu?

- Với chỉ số thông minh của ngươi, ta căn bản không có hi vọng ngươi nghe sẽ hiểu. Nguồn truyện: Truyện FULL

Một câu tùy ý, khiến cho Hung Lang càng thêm giận dữ, Nghệ Phong không chút nào để ý đến hắn tiếp tục nói.

- Chủ tử của hai người các ngươi ta đều biết rõ, cũng đã từng phong qua một lần cùng bọn họ giao. Ngươi trở về nói cho bọn hắn biết, thiếu gia sẽ không coi thân phận của bọn hắn là chuyện quan trọng gì đâu. Trong mắt bản thiếu gia, bọn hắn không khác gì rác rưởi. Nếu như còn tìm Tử Bang gây phiền toái. Bản thiếu gia không ngại một cước giết chết bọn hắn.

Ngữ khí Nghệ Phong có chút hung tàn, hăn cảm thấy trước kia bản thân quá thiện lương rồi, để cho 2 người này có lần đầu thì lại còn muốn lần thứ hai, thứ ba. Sau khi tại Tĩnh Vân Tông công bố ra thân phận Tà Đế, Nghệ Phong đã biết đối với hai kẻ này hắn cần phải tàn nhẫn hơn. Mỗi đời Tà Đế đều có địa vị ngang hàng cùng với Hoàng đế Trạm Lam, đương nhiên đây chỉ là trên danh nghĩa, so về thế lực chính thức, Nghệ Phong còn kém xa. Chỉ có điều, nếu lão đầu tử nhường lại ngai vị Tà Đế cho hắn, lúc đó hắn mới thực sự có thể ngang hàng nói chuyện cùng Hoàng đế Trạm Lam. Tà Đế có được xưng hô đế vương, nhưng lại không ai dám có ý kiến gì.
- Khai chiến? Ha ha, bọn hắn dám sao?

Nghệ Phong lơ đễnh cười, ánh mắt mười phần ngạo khí.

Tử Âm sững sờ, có chút không rõ ý tứ trong lời nói của Nghệ Phong.

- Tử Âm tỷ không cần nghĩ nhiều. Đế đô sẽ trở nên tĩnh lặng trong một thời gian ngắn, cứ an tâm mà phát triển Kim Lâu.

Nghệ Phong cười, cũng không giải thích gì thêm.

Tử Âm thấy Nghệ Phong không nói gì nữa, chỉ có thể cười bất đắc dĩ sau đó nói.

- Kẻ kia trúng độc hay sao? Tại sao ngươi lại bảo hắn sống không quá ba ngày?

Nghệ Phong bật cười, Tử Âm cũng quá đề cao hắn rồi, cho dù độc thuật của hắn cao hơn nữa, cũng không có khả năng xa như vậy độc chết một cao thủ Vương cấp. Coi như là độc sư có thể sánh vưới cao thủ Tôn cấp cũng không làm được.

- Ta nói hắn sống không quá ba ngày, chính là sống không quá ba ngày. Tỷ cứ chờ xem!

Tử Âm sững sờ thầm nghĩ: chẳng lẽ Nghệ Phong đúng là có thể tại phủ đệ của hoàng tử giết hắn hay sao? Điều này sao có thể, một cao thủ có khả năng rất lớn là Vương cấp, hơn nữa còn có sự bảo vệ tử phủ hoàng tử, muốn giết hắn quả thực là khó như lên trời.

Tử Âm lắc đầu, dứt khoát không suy nghĩ nữa. Nếu như Nghệ Phong đã nói hắn phải chết, cho dù Tử Âm cảm thấy không có khả năng. Nhưng từ đáy lòng vẫn đối với Nghệ Phong vẫn mười phần tin tưởng.