Mị Ảnh

Chương 671 : Vũ tiễn

Ngày đăng: 19:36 20/04/20


 

Tam hoàng tử và Nghệ Phong liếc mắt nhìn nhau, đều tự hít sâu một hơi, lúc này mới quay đầu nhìn về phía An Dịch nói:

- Hoàng thúc, hi vọng lần này ngươi có thể giết chết chúng ta!

An Dịch cười ha ha nói:

- Ngươi yên tâm, ta nhất định như ngươi mong muốn! Người, bắn cung!

An Dịch vừa nói xong, những cung tiễn thủ kéo căng dây cung, cả đám tiến lên trước một bước, mũi tên nhọn phá không mà đến.

Nghệ Phong nhìn mũi tên phô thiên cái địa lao đến, hắn kéo Tam hoàng tử chạy về tiểu viện lúc nãy:

- Đi!

Đinh... Đinh...

Nghệ Phong và Tam hoàng tử cách tiểu viện cũng không xa, nên chỉ trong nháy mắt đã lao vào bên trong. Những mũi tên này như mưa rơi cắm lên mái nhà, phát ra từng tiếng vang rung động, có một ít mũi tên đột phá phòng ngự, thẳng tắp bắn vào trong gian phòng, lướt qua thân thể của Nghệ Phong và Tam hoàng tử, cắm xuống nền nhà.

An Dịch chỉ thị thủ hạ bắn tên càng lúc càng dày đặc, càng ngày càng nhiều mũi tên đột phá phòng ngự tòa nhà, bay nhanh về phía Nghệ Phong và Tam hoàng tử ở bên trong.

Nghệ Phong dùng Tiêm Hổ Kiếm đẩy một mũi tên ra. An Dịch tựa hồ mặc kệ nhiều như vậy, hạ lệnh binh sĩ không ngừng bắn tên về phía Nghệ Phong và Tam hoàng tử, rất nhanh, tòa nhà hóa thành một con nhím, đồng thời rất nhiều mũi tên cũng đột phá phòng ngự bắn vào bên trong, làm cho Nghệ Phong và Tam hoàng tử khó có thể ứng phó.

Đang...

Không biết Tam hoàng tử từ nơi này lấy ra một bảo kiếm, huy vũ bảo kiếm này đẩy mũi tên ra, nhìn tên nhọn bay khắp bầu trời, hắn nhìn Nghệ Phong nói:

- Phong thiếu, hiện tại làm sao bây giờ? Nhiều mũi tên như vậy, coi như là chúng ta cũng đỡ không được?

Nghệ Phong nhìn tên nhọn khắp bầu trời, trong lòng hắn cũng có chút nghẹn khuất, loại thủ đoạn công kích viễn trình này, nếu như không nhiều lắm hắn còn không sợ, thế nhưng hiện tại giống như mưa rơi thế này, coi như là hắn cũng chỉ có thể tránh né. Nếu không có tòa nhà đỡ hơn phân nửa, bọn họ thật đúng là gặp phiền phức.
Nghệ Phong hừ một tiếng, nhìn một loạt binh sĩ phía trước, quay qua An Dịch nhàn nhạt nói:

- Hiện tại bản thiếu gia nói cho ngươi biết, trong công kích tầm xa, nhiếp hồn thuật mới là công kích viễn trình chân chính!

Nghệ Phong vừa mới nói xong, hồn lực bắn ra ngoài cơ thể, trên hư không, từng đạo năng lượng ngưng tụ đến hồn lực. Một bàn tay thật lớn mạnh mẽ xuất hiện ở trên hư không. Mang đến cảm giác uy áp lớn lao!

- Nhiếp hồn sư?

Từng đạo kinh hô mạnh mẽ kêu lên, Nghệ Phong cũng hừ lạnh một tiếng, quát lớn:

- Đi!

Nghệ Phong vừa mới nói xong, bàn tay thật lớn kia đè ép xuống phía dưới, giống như bàn tay của một người khổng lồ đập xuống đất.

- A...

Đám cung tiễn thủ nhìn bàn tay khổng lồ đập xuống bọn họ, cả đám kinh hô một tiếng. Trong lòng hoảng sợ không gì sánh được, tuy rằng trong lòng muốn né tránh, thế nhưng lấy thực lực của bọn họ, làm sao có thể chạy thoát ở dưới nhiếp hồn sư ngũ tinh cao giai thi triển nhiếp hồn thuật.

Bàn tay khổng lồ kia đập xuống dưới, cả đám cung tiễn thủ phía trước đều bị đập thành thịt nát, máu bắn tung tóe, làm cho toàn bộ mặt đất nhiễm đỏ huyết hồng. Người với người, máu với máu giao hòa cùng một chỗ, thi thể chất đầy, nhìn thấy mà giật mình kinh sợ.

Mọi người thấy một màn như vậy, cả đám run rẩy không thôi, trong ánh mắt nhìn Nghệ Phong cũng tràn đầy vẻ kinh khủng, bỏ một kích giống như thiên thần nổi giận kia, càng làm cho bọn họ kinh sợ hơn chính là thảm trạng trên mặt đất.

- Bản thiếu gia đã nói, phương diện công kích tầm xa, nhiếp hồn sư mới là chính tông!

Thanh âm nhàn nhạt từ trong miệng Nghệ Phong lay động đi ra, làm cho sắc mặt An Dịch càng thêm khó coi.