Mị Ảnh

Chương 87 : Gia nhập dong binh đoàn

Ngày đăng: 19:32 20/04/20




Trong Lam Linh quần sơn có một hạp cốc cực lớn, hạp cốc này giống như một thanh kiếm, chia cắt dãy núi kéo dài không dứt thành hai đoạn, cũng chính vì như vậy, hạp cốc này chính là sợi dây nối liền Lam Linh quần sơn. Rất nhiều ma thú, Linh Mị sẽ từ đó xuyên qua vào trong dãy núi.

Ma thú cao cấp và Mị dù sao đã có khái niệm lĩnh vực, cũng rất ít xuyên qua hạp cốc. Cho nên xuyên qua hạp cốc, bình thường đều là một số ma thú không cao không thấp. Điều này cũng tạo thành, có rất nhiều dong binh tập hợp sinh sống ở ở miệng núi này. Dù sao, không có ma thú cao cấp uy hiếp, hạp cốc xác thực là một nơi rất tốt để bắt giết ma thú.

Vị trí địa lý đặc thù cũng khiến chỗ cách hạp cốc cách đó không xa dần dần hình thành một thị trấn nhỏ, cung cấp nơi nghỉ ngơi cho các dong binh.

Nghệ Phong nhìn thị trấn nhỏ ồn ào tiếng người ra vào trước mặt, bước chân cũng chậm lại. Hạp cốc Lam Linh mặc dù không phải đường thông đến đế đô, nhưng lại là con đường gần nhất. Nếu đi phương hướng khác, lộ trình ít nhất phải xa hơn gấp đôi. Nghệ Phong một lòng muốn đến đế đô nhanh nhất, đương nhiên sẽ không vì hạp cốc nguy hiểm mà đi đường khác.

Thị trấn không lớn, thế nhưng lại rất phồn hoa. Đặc biệt khắp nơi đều có quán rượu để các dong binh nghỉ ngơi, giải trí. Sau đó là tiệm bán vũ khí, dược dịch... Tất cả đều vì phục vụ cho dong binh.

Đối với một người đến từ bên ngoài như Nghệ Phong, khi bước vào thị trấn đương nhiên thu hút sự chú ý của những nam nhân này. Một thiếu niên ăn mặc cẩm y có thể tới một nơi hung tàn như vậy sao?

Những ánh mắt nghi hoặc và xem thường khiến Nghệ Phong buồn cười, hoàn toàn không để ý đến. Hắn đi về hướng đại sảnh của dong binh công hội. Hiện tại hạp cốc này đối với Nghệ Phong mà nói vẫn còn tồn tại nguy hiểm rất lớn, hắn phải tìm một dong binh rất quen thuộc hạp cốc này, dẫn hắn cùng đi qua. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Tiến vào đại sảnh, những thanh âm ồn ào náo nhiệt vẫn không dứt bên tai, đám dong binh đang tùy tiện mắng chửi mẫu thân, thậm chí có một số ngồi xuống đất, uống từng ngụm rượu, toàn bộ đại sảnh dong binh lộ vẻ hỗn độn.

Nghệ Phong nhìn thấy màn này, khóe miệng nở nụ cười, đây mới là bản tính thực sự của nam nhân, dũng cảm lại không câu nệ tiểu tiết. Nghệ Phong nhớ tới đồng bào dân công kiếp trước, cũng hào sảng phong độ giống như vậy.

Nghệ Phong quan sát đại sảnh một hồi, không khỏi vò đầu, nhiều dong binh như vậy, hắn thật sự không biết tìm như thế nào.

- Vừa có người ra năm trăm kim tệ tuyên bố một nhiệm vụ ngũ giai, trong các ngươi ai có thể nhận được?

Khi Nghệ Phong đang không biết làm thế nào, một thanh âm bỗng nhiên vang lên trên đài tuyên bố nhiệm vụ dong binh.

Các dong binh đợi nhiệm vụ, vội vàng đứng dậy, hô lớn:

- Ta nhận, ta nhận!

Nghệ Phong thấy thế, không khỏi ngạc nhiên. Nhiệm vụ dong binh phân thành cửu giai cấp S. Một nhiệm vụ ngũ giai, nếu không có thực lực Sư Cấp cũng đừng nghĩ đến. Về phần cửu giai, cũng chỉ có thể là dong binh đoàn cấp A của dong binh giới mới có thể ngưỡng vọng mà thôi. Về phần cấp S, cấp SS, cấp SSS, đó chính là tồn tại trong truyền thuyết.

Thế nhưng, Nghệ Phong nhìn đám người hưng phấn xông lên trước đài, hô to muốn tiếp nhận nhiệm vụ, vô cùng ngạc nhiên: bởi vì hắn phát hiện, đại đa số những người đó không tới Sư Cấp.
Cát Thu Sa quan sátNghệ Phong, dáng dấp thư sinh của hắn khiến Cát Thu Sa càng nhíu mày chặt hơn:

- Ngươi chẳng lẽ không biết ta vừa mới tiếp nhận nhiệm vụ Thúy Thanh Ma Xà sao? Ngươi còn dám gia nhập đoàn của ta?

Nghệ Phong mỉm cười nói:

- Biết, chính vì như vậy ta mới gia nhập.

Cát Thu Sa bình tĩnh nhìn Nghệ Phong một lúc lâu, mới hỏi:

- Ngươi có thực lực gì?

Nghệ Phong không trả lời chính diện, mà mở miệng nói:

- Ta là một y sư.

Trong mắt Cát Thu Sa hiện lên vẻ kinh ngạc, không ngờ một y sư lại dám đến hạp cốc Lam Linh này.

- Nếu y thuật của ngươi đạt được tam giai, ta có thể cho ngươi gia nhập.

Cát Thu Sa nhìn Nghệ Phong bình thản nói, nếu như thiếu niên đối diện có trình độ y thuật tam giai, ngược lại có thể giúp đỡ mình rất nhiều. Chỉ là, nếu như không đạt được, thì y sẽ là một trói buộc. Hắn không cần trói buộc.

Nghệ Phong đương nhiên biết rõ Cát Thu Sa đang suy nghĩ gì. Hắn gật đầu nói:

- Bởi vì có chút nguyên nhân, ta cũng không đi chứng thực đẳng cấp y sư. Nhưng ta có thể chứng minh cho ngươi xem.

Cát Thu Sa gật đầu, chỉ cần ngươi có thực lực, có chứng nhận hay không không quan trọng. Hắn coi trọng thực lực thật sự.