Mị Ảnh
Chương 883 : Cứu trị
Ngày đăng: 19:38 20/04/20
Thanh âm bất ngờ vang lên khiến ánh mắt mọi người đều chuyển hướng nhìn lại, nơi đó đang đứng một bóng người, chính là Nghệ Phong, nhưng khí thế so với trước đó đã càng thêm nội liễm.
Nhận thấy được biến hóa ở Nghệ Phong, ánh mắt Hỏa Lân sáng lên, kinh hãi nhìn Nghệ Phong nói:
- Quả thực ngươi đã tấn giai rồi?
Nghệ Phong cười cười, nói:
- Hồn lực tấn cấp thêm một giai!
Nghệ Phong cũng thật không ngờ, mượn năng lượng nồng đậm bên trong mật thật, hồn lực của hắn liền đột phá bình cảnh tứ giai đỉnh phong lên tới ngũ giai, đấu khí cũng mơ hồ có xu thế đột phá tam giai. Có điều, khiến Nghệ Phong hơi chút đáng tiếc chính là, không thể mượn việc đột phá ngũ giai để lĩnh ngộ được năng lượng thuộc tính hỏa. Xem ra, nếu lĩnh ngộ thêm một hệ năng lượng hẳn cần phải có đấu khí cũng đạt tới ngũ giai.
Bất quá Nghệ Phong cũng không nóng nảy, hồn lực đã vượt qua ngưỡng này, chỉ cần thêm đấu khí lên được ngũ giai, liền có thể thuận nước đẩy thuyền lĩnh ngộ thêm một hệ năng lượng thuôc tính. Với dấu khí song thuộc tính, thực lực hắn có thể đề thăng một mảng lớn.
Nghĩ tới đây, trên mặt Nghệ Phong tràn đầy một tia tiếu ý nhàn nhạt.
- Chúc mừng!
Cốc chủ Hỏa cốc nghe được hồn lực của hắn tấn chức lên một giai, chắp tay chúc mừng Nghệ Phong.
- Ha ha!
Nghệ Phong cười hai tiếng, lại nói với cốc chủ Hỏa cốc:
- Vừa ở bên ngoài cửa nghe nói cốc chủ muốn tìm y sư thất giai?
Cốc chủ Hỏa cốc gật đầu, nói:
- Một vị Tôn giả trong cốc bị trọng thương, chỉ có y sư thất giai mới có một đường hi vọng cứu trị. Bất quá…
Nói tới đây, cốc chủ Hỏa cốc cười khổ một tiếng, cũng không tiếp tục nói thêm.
Nghệ Phong thấy đối phương như vậy cũng hiểu được. Dù sao y sư cao giai trên thế giới này cũng không nhiều, nếu muốn tìm được một vị y sư thất giai trong khoảng thời gian ngắn, đây là chuyện tương đối khó khăn.
Thấy mấy người Hỏa Lân lộ vẻ bi thương, Nghệ Phong ngược lại nở nụ cười:
- Phải thừa nhận, vận khí các ngươi thực sự không tồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nghe được tiếng cười của Nghệ Phong, mọi người hơi bị sửng sốt, tất cả đều nghi hoặc nhìn Nghệ Phong, không rõ ý tứ của hắn, thậm chí còn có vài trưởng lão sinh ý bất mãn với Nghệ Phong. Dù sao tính mạng Tôn giả đại nhân của bọn họ đang nguy ngập, đối phương cư nhiên còn đứng ngay trước mặt bọn họ tươi cười.
Hỏa Lân vẫn là người đầu tiên phản ứng lại, hắn mừng rỡ nhìn Nghệ Phong nói:
Cốc hủ Hỏa cốc hít sâu một hơi, quay sang nói với mọi người:
- Hội nghị hôm nay kết thúc tại đây thôi. Đi nào, chúng ta tới xem tình hình Tôn giả ra sao?
…
Một đám người lũ lượt kéo tới gian phong của Tôn giả Thổ Nô, lại phát hiện Hỏa Lân đứng ở bên ngoài cửa, chăm chú canh gác.
- Nghệ Phong đâu?
Hỏa Đồ nói.
Hỏa Lân chỉ vào trong phòng, giải thích:
- Nghệ huynh đuổi ta ra ngoài, không muốn có người quấy rối.
Hỏa Đồ gật đầu, quay sang nhìn cốc chủ Hỏa cốc, hỏi:
- Cốc chủ, người xem?
- Vậy đứng ngoài chờ đi.
Cốc chủ Hỏa cốc quay lại nói với mọi người phía sau:
- Mọi người dừng ở đây, giữ trật tự!
Thấy mọi người gật đầu, cốc chủ Hỏa cốc lại quay sang Hỏa Lân, hỏi:
- Khi Nghệ Phong nhìn thấy Tôn giả Thổ Nô, có nói thế nào?
Hỏa Lân cười khổ một tiếng:
- Khi Nghệ huynh thấy được Tôn giả Thổ Nô, chưa cần xem qua tình huống thân thể đã nói thẳng là rất phiền phức. Sau đó hơi dò xét một chút, lại nhíu mày rồi lập tức đuổi ta ra ngoài.
Mọi người nghe được, trong lòng đều hiểu, vẻ sầu muộn trên mặt càng đậm hơn.
- Quả nhiên! Cho dù hắn là y sư thất giai, đối với thương thế như vậy, sợ rằng sẽ rất khó khăn!