Mị Ảnh

Chương 884 : Hồi hộp chờ đợi

Ngày đăng: 19:38 20/04/20


 

Bên ngoài cửa, tất cả mọi người trong Hỏa cốc đều chờ đợi với khuôn mặt lo âu, phía bên trong Nghệ Phong đồng dạng cũng đang cau mày, toàn bộ tâm thần đều dung nhập trong thân thể Tôn giả Thổ Nô.

Trong cơ thể Thổ Nô, nội tạng suy yếu do thương thế, thậm chí rất nhanh đang có dấu hiệu vỡ nát. Nếu không phải hắn có thực lực Tôn cấp, hơn nữa được cốc chủ Hỏa cốc toàn lực áp chế, chỉ sợ đã sớm ngã xuống rồi. Thế nhưng tình huống trong cơ thể hắn vẫn chưa phải khó khăn nhất, khó khăn nhất chính là hồn lực của Thổ Nô đã tổn thương cực lớn. Là một nhiếp hồn sư, trình độ cảm ứng của Nghệ Phong cao hơn so với y sư bình thường rất nhiều. Hắn có thể cảm nhận rõ ràng nguyên hồn của Thổ Nô đã bị rách ra hai khe.

Đối với y sư cao giai mà nói, thương thế thân thế không phải phiền toái lớn. Phiền toái lớn nhất ngược lại chính là tổn thương hồn thể. Trong lúc tranh đấu giữa các cường giả, rất nhiều trường hợp sẽ dẫn tới hồn thể bị hư hao, đây cũng là lý do vì sao y sư bình thường không được người ta tôn trọng, nhưng khi đạt tới y sư cao giai, địa vị mơ hồ còn cao hơn một bậc so với võ giả cùng cấp. Đơn giản là do chữa trị hồn thể quá khó khăn, và chỉ có riêng y sư cao giai mới có năng lực chữa trị.

Nghệ Phong dò xét toàn bộ cơ thể Thổ Nô một lượt, lông mày càng thêm nhíu chặt. Trên đường tới đây, Hỏa Lân có nói cho hắn biết, Thổ Nô chỉ có thể kiên trì thêm được hai ngày, thế nhưng lấy nhãn lực của Nghệ Phong, đối phương có thể kiên trì thêm được một ngày đã là kỳ tích lắm rồi.

Thương thế như vậy, trong mắt Nghệ Phong là rất nghiêm trọng. Nghệ Phong không khỏi nhớ tới Trữ Huyên. Trữ Huyên cũng có thực lực Tôn cấp, tuy rằng trọng thương nhưng chỉ là phần nhục thể, thương thế này có thể chữa trị rất dễ dàng, mượn dùng nửa bình tử kim thủy liền có thể chữa trị thành công. Thế nhưng Thổ Nô lại khác, thương thế phần nhục thể đã đủ khiến Nghệ Phong thấy khó khăn, đừng nói dùng nửa bình tử kim thủ, cho dù là mười bình cũng không chắc có tác dụng. Đây mới chỉ là nhục thể, còn phương diện hồn thể lại càng khó khăn hơn nữa.

Nghệ Phong bỗng nhiên có chút hối hận, thương thế như này hắn căn bản không muốn ra tay, độ khó thực sự quá lớn, tiêu hao quá nhiều tinh lực. Có điều, nếu Nghệ Phong đã đáp ứng, tuy rằng trong lòng hơi chút hối hận, hắn vẫn sẽ tận lực.

Cẩn thận điều tra lại tình huống một lượt, càng điều tra càng khiến lông mày Nghệ Phong thêm nhíu chặt. Một lúc lâu sau, Nghệ Phong mới rút ra một ít kim châm, đâm toàn bộ lên người đối phương, kim châm không ngừng xoay tròn với một tốc độ cực kỳ mau lẹ.

Làm xong tất cả, Nghệ Phong lấy ra từ trong nhẫn mấy bình lam kim thủ, không chút do dự liền đổ hết lên người Thổ Nô, lam kim thủy nhanh chóng được kim châm dẫn vào thân thể hắn.

Nghệ Phong tùy ý vất mấy bình không qua một bên. Giá trị lam kim thủy kém hơn tử kim thủy rất nhiều, chỉ cần có dược liệu, Nghệ Phong tiện tay có thể luyện chế được ngay. Bằng không cũng không đến mức đổ một lượt mấy bình lên người Thổ Nô. Nghệ Phong cũng không hi vọng xa vời mấy bình lam kim thủy này tạo thành tác dụng gì, chỉ đơn giản giúp Thổ Nô xử lý một chút. Về phần thương thế của hắn, Nghệ Phong vừa nghĩ tới liền cười khổ trong lòng…

Cũng không nhổ kim châm khỏi người Thổ Nô, Nghệ Phong đi tới mở cửa, thấy đám người cốc chủ Hỏa cốc đều đứng đợi bên ngoài, Nghệ Phong hơi sửng sốt, lập tức cười nói:

- Đều ở đây cả a!

Hỏa Lân vẫn không nhịn được, sốt ruột nhìn Nghệ Phong hỏi luôn:

- Tôn giả đại nhân thế nào rồi?

Nghe được Hỏa Lân hỏi, Nghệ Phong quay đầu nhìn mọi người, quả nhiên đều thấy vẻ hi vọng và chờ mong. Nghệ Phong cười khổ, lắc đầu nói:

- Rất phiền phức!
Nghệ Phong cười cười, gật đầu với đám người Hỏa Lân rồi một lần nữa tiến vào trong phòng, khóa cửa lại. Một vài người định bước lên, thấy Nghệ Phong làm như vậy, cũng dừng cước bộ.

- Mọi người đều đợi ở ngoài này đi. Đừng quấy rối Nghệ Phong công tử.

Cốc chủ Hỏa cốc nói với mọi người.

Mọi người nghe cốc chủ Hỏa cốc nói, tuy rằng trong lòng vẫn muốn đi vào phòng như trước, nhưng đều đứng bất động tại chỗ, chỉ bất quá nắm tay đều nắm chặt lại, biểu hiện ra trong lòng đang khẩn trương. Chuyện này cũng khó trách, người ở bên trong là toàn bộ hi vọng của Hỏa cốc, mặc dù bọn họ muốn thả lỏng, nhưng tuổi tác Nghệ Phong còn quá trẻ, cho dù Nghệ Phong nói hắn có biện pháp, nhưng mọi người vẫn không nhịn được hoài nghi. Bọn họ hiện tại chỉ biết chờ đợi, như vậy sao không khẩn trương cho được.

Nghệ Phong đi vào phòng, cũng chưa nhìn tới Tôn giả Thổ Nô, ngược lại hắn lấy ra toàn bộ dược liệu. Nhìn đống dược liệu, Nghệ Phong tiếp tục lấy ra Dược Vương Đỉnh từ trong nhẫn, rất hiển nhiên, nếu muốn cứu trị Thổ Nô, chắc chắc phải luyện chế toàn bộ chỗ dược liệu này. Tuy rằng cực kỳ phiền phức và tiêu hao tinh lực, thế nhưng không còn cách nào khác. Nếu muốn chữa trị đối phương, số đan dược sẵn có trên người Nghệ Phong đều không dùng được…

Ngay lúc Nghệ Phong đang hừng hực luyện chế đan dược trong phòng, mọi người bên ngoài cũng ngửi thấy một cỗ mùi thơm dược liệu. Tình huống như vậy khiến tâm thần mọi người một lần nữa đề cao.

- Hỏa Lân! Ngươi nói Nghệ Phong có thể cứu trị được Tôn giả đại nhân sao?

Hỏa Đồ biết rõ hỏi lời vô ích, nhưng vẫn nhịn không được hỏi ra.

Hỏa Lân suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói với Hỏa Đồ:

- Ta tin tưởng Nghệ huynh nhất định sẽ sáng tạo ra kỳ tích. Với hắn, kỳ tích cũng không phải chuyện gì quá khó khăn.

Hỏa Đồ thấy Hỏa Lân đột nhiên tin tưởng Nghệ Phong như vậy, hắn hơi sửng sốt, lập tức gật đầu nói:

- Hi vọng là vậy!

Một người tam giai tứ giai có thể chém giết nhiều cường giả như vậy, không chừng thật sự có thể sáng tạo ra kỳ tích. Mọi người đứng chờ bên ngoài cửa, một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ… Vài canh giờ đã trôi qua, thế nhưng cửa phòng vẫn chăm chú đóng chặt như trước, hương dược liệu vẫn không ngừng bay ra.