Mị Ảnh
Chương 893 : Tranh chấp dây chuyền
Ngày đăng: 19:38 20/04/20
Đi qua bốn truyền tống trận, Nghệ Phong một lần nữa trở về tới đế đô. Nhìn đế đô không có biến hóa gì quá lớn, một cỗ cảm giác quen thuộc thoáng hiện lên trong lòng. Từng đoàn người rộn ràng qua lại, trên đường cái đã càng thêm phồn hoa so với trước đây.
Điều này khiến Nghệ Phong không khỏi có chút bội phục Tam hoàng tử Long Thiên, dưới tình huống tranh đấu gay gắt với đại hoàng tử còn có thể kiến thiết đế đô phồn hoa như vậy, phải thừa nhận rằng hắn có điểm lợi hại.
Nhìn một cửa hàng trang sức cực kỳ xa hoa trước mặt, Nghệ Phong suy nghĩ một chút rồi cũng xoay người đi tới. Không bởi vì Nghệ Phong thiếu thứ gì, chỉ vì cửa hàng này bày bán mấy loại châu báu, điều này khiến Nghệ Phong không khỏi nhớ tới kiếp trước, từng có lần mua vài món đồ cho nữ nhân của mình. Đi tới dị giới rồi, truyền thống tốt đẹp này lại quên mất. Cho dù từ nhỏ hắn đều ở một chỗ với Tần Y, nhưng vẫn chưa từng mua tặng nàng món quà nào.
Đương nhiên, mấy người Tần Y chẳng hề thiếu những thứ châu báu này, nhưng chính mình mua tặng lại có ý nghĩ khác, Nghệ Phong cũng muốn thấy các nàng cười.
Đi vào cửa hàng châu báu, từng món châu bảo rực rỡ muôn màu, đủ khiến Nghệ Phong mở rộng tầm mắt. Tại kiếp trước chỉ là những hoàng kim, ngọc thạch hay hột xoàn, thế nhưng trên phiến đại lục này, châu báu đa dạng hơn rất nhiều, ít nhất còn có thêm mấy loại ma tinh điêu khắc, cực kỳ lóa mắt.
- Chưởng quỹ, ở đây chỉ có mấy thứ vụn vặt này thôi sao?
Một tên nam tử mới lớn, nhìn qua coi như mi thanh mục tú, ôm them một nữ nhân trang sức lòe loẹt, bộ ngực nhấp nhô vươn cao, ánh mắt đong đưa giống như chỉ cần liếc mắt vài lần cũng khiến đám nam nhân phải điên cuồng, chỉ là phấn son quá nhiều, ngược lại có phần phản cảm.
- Đâu có Thượng Quan công tử, dưới này chỉ là một ít hàng hóa hạ đẳng mà thôi. Nếu như chướng mắt công tử, thỉnh ngài lên lầu ba, nơi đó mới là trân phẩm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Chưởng quỹ nhanh miệng cười bồi, nói. Hắn nhận ra thiếu niên trước mặt này, chính là đệ tử trực hệ của gia tộc Thượng Quan. Từ khi Tam hoàng tử đăng cơ, gia tộc Thượng Quan vẫn đứng về phía Tam hoàng tử, lúc này như mặt trời giữa trưa, toàn bộ đế quốc ngoại trừ Nghệ gia, không còn ai dám động tới.
Huống chi, hiện tại Nghệ Lưu của Nghệ gia làm quan cùng triều với gia tộc Thượng Quan, chẳng có lý do gì sẽ gây phiền phức với gia tộc Thượng Quan cả. Thế nên, gia tộc Thượng Quan tại đế đô càng có vẻ huy hàng. Tuy cửa hàng châu báu này cũng có hậu trường rất mạnh, thế nhưng vẫn không dám đắc tội với công tử Thượng Quan gia.
Nghe được chưởng quỹ nói, gã được gọi là Thượng Quan công tử khẽ nhéo lên trên mông nữ tử đi theo, khiến nàng ta cười lên hi hi, lúc này mới tùy tiện nói:
- Đi, ngày hôm nay công tử sẽ tặng nàng thứ châu báu tốt nhất, chỉ là buổi tối… Hắc hắc…
Thượng Quan công tử vui cười, ngược lại nàng kia càng vui hơn, tung tăng đi trước dẫn đường, thân hình uốn éo, cười quyến rũ:
- Buổi tối tùy công tử là được!
Một tiếng đầy khêu gợi này khiến đám nam nhân đang chọn mua châu báu đều cảm giác miệng lưỡi khô khốc, bụng dưới bốc hỏa. Chỉ có một mình Nghệ Phong đứng trước quầy hàng, sắc mặt bất động. Nữ nhân này làm ra vẻ quyến rũ, đối với người bình thường mà nói tự nhiên có thể làm ra hiệu quả, thế nhưng với người đã gặp qua bậc tông sư Mị thuật như Điệp Vận Du, Dung Mị mà nói, nghĩ đến là buồn nôn.
Tư thái bình tĩnh như vậy của Nghệ Phong cũng khiến vị chưởng quỹ lầu một chú ý, trong lòng đánh giá Nghệ Phong cực cao, thầm nghĩ kia hẳn là đệ tử được đại thế gia bồi dưỡng. Nghĩ vậy, chưởng quỹ nhanh đi tới trước người Nghệ Phong, nói:
- Công tử, có tìm được món nào hợp mắt?
- Ha ha! Chưởng quỹ, có phải ngươi vừa nói trên lầu ba cửa hàng các ngươi là những thứ châu bảo tốt nhất?
- Ưu tiên lựa chọn?
Nghệ Phong bật cười, nói:
- Nếu như ta không đồng ý?
- Không đồng ý, vậy căt chân vất ra ngoài. Hừ, lẽ nào ngươi dám chọc vào gia tộc Thượng Quan chúng ta?
Thượng Quan công tử cười nói, lấy ra danh hào nhà mình muốn dọa Nghệ Phong biết sợ mà lui.
Mọi người xung quanh nguyên bản không biết bối cảnh Thượng Quan công tử, lúc này cả đám đều kinh hãi, ánh mắt nhìn Nghệ Phong đồng tình vô cùng. Gia tộc Thượng Quan tại đế đô không có mấy ai dám trêu chọc, thiếu niên trước mắt kia sợ rằng lành ít dữ nhiều!
- A! Thảo nào hoàn khố như vậy, nguyên lai ngươi là đệ tử nhà Thượng Quan. Ta thật không ngờ đó.
Nghệ Phong cười cười, quay đầu nhìn về chưởng quỹ.
- Ý của ngươi cũng như hắn? Nếu ta không đồng ý sẽ bị cắt chân?
- Công tử không nên ép chúng ta!
Chưởng quỹ hiển nhiên cam sợ gia tộc Thượng Quan, tuy rằng bối cảnh ông chủ bọn họ lớn, nhưng vẫn kém so gia tộc Thượng Quan một bậc.
- Tốt! Tốt! Tốt!
Nghệ Phong vỗ tay ba cái, ngay khi mọi người còn không kịp phản ứng, tung một cước lên trên quầy hàng khiến cả quầy sụp đổ, châu báu rơi vãi.
- Cư nhiên như vậy, hôm nay ta liền hủy đi châu bảo của các ngươi! Gia tộc Thượng Quan? Rất giỏi sao?
Thanh âm nhàn nhạt truyền vào trong tai mọi người, khiến tất cả phải sửng sốt. Chưởng quỹ cũng lập tức phản ứng, quát to:
- Thật to gan, cư nhiên dám đập cửa hàng của công tước đại nhân. Ngươi đâu, thu thập tiểu tử này cho ta!