Mị Ảnh
Chương 900 : Uy áp Tà Đế
Ngày đăng: 19:38 20/04/20
- Nghĩ không ra, các ngươi cư nhiên đều đạt tới cấp độ tứ giai!
Nghệ Phong có chút kinh ngạc nhìn bốn người.
Cô Tinh liếc mắt nhìn Nghệ Phong:
- Ngươi hiện tại đã đạt tới cấp độ nào trong Vương Cấp rồi?
Đối với những bằng hữu này, Nghệ Phong cũng không ẩn dấu, cười cười nói:
- Giống như các ngươi!
- Kháo… Biến thái!
Nghị Minh tức giận mắng một tiếng.
- Khi chúng ta tới Vương Cấp, ngươi mới Tướng cấp thất giai, chúng ta tới tứ giai, ngươi cũng đạt tứ giai! Hơn nữa chúng ta còn được ma luyện sinh tử trong luyện ngục đi ra.
Nghị Minh càng nói càng tức giận, hận không thể cắn Nghệ Phong hai cái.
Nghệ Phong nhìn về phía mấy người Băng Hồn, quả nhiên thấy được ánh mắt ghen ghét cùng với cả căm tức của mấy người, bốn đạo nhãn thần hầu như muốn giải phẫu hơn khiến Nghệ Phong hơi rụt đầu, yếu ớt nói:
- Đây cũng không phải lỗi do ta, từ khi mụ mụ sinh ra ta đã thông minh như vậy, các ngươi muốn trách thì trách mụ mụ của ta đi!
- Cút!
Nghe được Nghệ Phong nói, Họa Thủy không nhịn được nổi giận, mắng: tên súc vật này, hắn còn có mặt mũi nói ra như vậy, nhớ tới bọn họ vì đề thăng thực lực, tôi luyện quên mình trong luyện ngục, thế nhưng bao nhiêu lỗ lực như vậy cũng bị đối phương san bằng, điều này sao khiến đáy lòng bọn họ yên ổn.
Nghệ Phong nhún nhún vai ủy khuất, đối với phản ứng quá khích của bọn họ, hắn rất bất đắc dĩ:
Họa Thủy quát khẽ một tiếng, một cỗ uy áp cực mạnh bức thẳng về phía Nghệ Phong.
- Hừ!
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, so đấu khí thế, cho tới hiện tại hắn chưa sợ một ai, kể cả là Tôn giai.
- Uy áp Tà Đế!
Chiến ý bốc lên, chỉ trong chốc lát khiến phong vân biến sắc, toàn bộ hư không dấy lên một cỗ long quyển phong khổng lồ, tựa như quân lâm thiên hạ miệt thị toàn bộ sinh linh, cỗ khí thế này vừa uy nghiêm vừa bá đạo, áp bách không khí trong hư không mạnh mẽ ngưng tụ lại, cho dù đám người Cô Tinh cũng cảm giác hít thở không thông.
- So đấu khí thế, ngươi còn kém xa!
Nghệ Phong quay sang Họa Thủy quát một tiếng, theo lời vừa dứt, khí thế do Nghệ Phong ngưng tụ giống như một đầu trường long, mang theo uy nghiêm sắc bén tuyệt đối, đánh mạnh tới uy áp của Họa Thủy.
Họa Thủy bị cỗ uy áp này dọa sợ, dưới oanh kích của Nghệ Phong, uy áp của nàng bị phá hủy hoàn toàn trong giây lát, uy áp của Nghệ Phong tiếp tục đánh thẳng lên người Họa Thủy khiến nàng phải liên tục lui xa về phía sau mấy bước mới đứng vững lại, sắc mặt lúc này trắng bệch.
Nghệ Phong bức lui Họa Thủy, cũng không có thu hồi chiến ý, mạnh mẽ phát tán ra, bao phủ cả một khu vực. Mấy người Cô Tinh tự nhiên nằm trong khu vực này, cả đám đều cảm giác được áp lực cực lớn, không nhịn được phải nhíu mày, dùng đấu khí gắt gao chống đỡ cỗ uy áp kia. Thế nhưng mặc dù là vậy, bọn họ vẫn cảm giác đấu khí đang vận chuyển trong cơ thể có chút ngưng lại.
Dưới đài, một số ít người tự tin vào thực lực của mình, sắc mặt cũng đỏ bừng lên, cắn chặt hàm răng, nỗ lực không cho hai chân mình quỳ sạp xuống đất. Rất nhanh, bọn họ cảm giác sau lưng phủ đầy mồ hôi lạnh.
Một màn này, khiến cho mọi người đang chăm chú theo dõi phải nuốt một ngụm nước bọt thật sâu. Không thể ngờ, chỉ cần khí thế đã lợi hại như vậy!
Nghệ Pong nhìn đoàn người dưới đài đang gắt gao chống đối lại uy áp, mặc dù hắn nghĩ dựa vào uy áp Tà Đế đề thăng sức chiến đấu của mình, thế nhưng cũng không muốn những học viên kia phải lưu lại bóng ma trong lòng, chỉ đành thu hồi uy áp. Nghệ Phong vừa thu hồi uy áp lại, đám học viên kia lập tức ngồi bệt xuống đất, hít vội từng ngụm lương khí.
Với việc uy áp Tà Đế có uy thế lớn như vậy, Nghệ Phong tuyệt không bất ngờ. Ý thức chiến đấu theo thực lực hắn đề thăng cũng được đề thăng nhanh chóng.