Mị Ảnh
Chương 954 : Lại hiện biến cố
Ngày đăng: 19:39 20/04/20
Một trường tranh đấu tối hôm qua khiến cư dân trong thành bị dọa vỡ mật. Khi chạy tới trung tâm tranh đấu, nhìn mảnh phế tích rộng mấy nghìn thước, cả đám đều chấn động dại ra tại chỗ, ai nấy đều nhăn mặt, vẻ kinh sợ hiện lên rõ rệt trong mắt. Có thể phá hư như vậy, là thứ lực lượng nào tạo thành?
Mọi người rất nghi hoặc, rốt cuộc là ai dám làm như thế ở Nam đế đô? Tối hôm qua nghe được những tiếng đánh nhau vang vọng trong thành, nói cho bọn họ biết có người khiêu chiến tôn nghiêm của Nam đế quốc.
Nhìn mảnh phế tích ngổn ngang, cả đám đứng yên tại chỗ, tranh đấu đẳng cấp này, mỗi lần đều dẫn tới tai họa hủy diệt.
Mấy người Thi Đại Nhi khống chế Long Minh cũng đã sớm ra khỏi nội thành Nam đế đô, ba Tôn cấp và đông đảo binh sĩ theo phía sau rất xa, đối với chuyện này mấy người Nghệ Phong đều không chú ý. Có Long Minh trong tay, cũng không sợ bọn họ gây ra sóng gió gì.
Một đêm chiến đấu không biết mệt mỏi và bất chấp tiêu hao, khiến Điệp Vận Du và Nghệ Phong đều cảm giác mệt mỏi dị thường, tuy rằng Nghệ Phong có Lăng Thần Quyết với công dụng tự động khôi phục hiệu quả, thế nhưng mức tiêu hao quá mức kinh khủng, dù là Lăng Thần Quyết cũng không thể khôi phục lại nhanh chóng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
May là, Yêu Ngọc và Thi Đại Nhi lúc này đều hoàn hảo không tổn hao gì, có Yêu Ngọc uy hiếp, lại thêm Thi Đại Nhi khống chế Long Minh, một đường đi cũng không có gì nguy hiểm, không ai dám đơn giản cản đường Nghệ Phong.
Ba vị Tôn cấp nhìn đám người Nghệ Phong ra khỏi thành, bọn họ đồng dạng cũng hơi sốt ruột, thế nhưng hết lần này tới lần khác đều không có cách nào. Trừ phi có biện pháp giải quyết Thi Đại Nhi trong nháy mắt, bằng không để đối phương chú ý tới, trên người Long Minh sẽ lại xuất hiện thêm vài lỗ máu. Đối với thủ đoạn tàn nhẫn của đám người Nghệ Phong, bọn họ đều lãnh giáo qua vài lần. Không ai dám dùng sinh mệnh Long Minh để đùa giỡn, nếu như bị đâm thêm vài nhát, bọn họ cũng không dám bảo chứng Long Minh có thể kiên trì được thêm hay không.
Dưới tình huống như vậy, hai nhóm người đi được nửa ngày lộ trình, trong vòng vây của hàng nghìn người, nhóm người Nghệ Phong cứ chậm rãi bước đi, dần dần rời xa Nam đế đô.
Thỉnh thoảng có người trên đường thấy một màn này, sắc mặt cả đám đều nhăn lại, không rõ một chi quân đội kia đang làm gì. Cũng có người đưa mắt nhìn tới mấy người bị vây vào bên trong, thấy Long Minh mặc long bào đang bị Thi Đại Nhi khống chế, cả đám nhất thời kinh hãi vỡ mật, không dám tin tưởng nhìn một nhóm người bị vây quanh kia.
- Trời ạ! Hoàng đế Nam đế quốc bị người bắt?
Tiền căn hậu quả cũng dần dần được mọi người lục lọi đi ra, khi bọn họ đoán ra được đại khái câu chuyện, nguyên bản cho dù ngươi luôn nghĩ chính mình rất bình tĩnh, cũng không thể áp chế được chấn động trong lòng.
Đường đường là hoàng đế Nam đế quốc, xuất động vô số cường giả vây giết một thiếu niên, thế nhưng lại không làm gì được hắn, ngược lại còn bị đối phương bắt đi, chuyện này có phải quá mức châm chọc?
Khiến bọn họ chấn động nhất chính là, trong số người xuất động còn có ba vị Tôn cấp, Vương cấp càng không đếm hết. Từ những thi thể bên trong đế đô, đều là hạng người cao cao tại thượng trong cung phụng viện, thậm chí còn có cả những trưởng lão cung phụng có địa vị ngang hàng thân vương, tất cả đều chết trong tay đối phương.
- Không hổ là đệ tử Liễu Nhiên, thủ đoạn quả thực bất phàm. Ngươi thật ra có được uy thế một người chiến quần hùng của sư phụ ngươi năm đó.
Tôn lão nhìn Nghệ Phong có chút hồi ức, nói. Năm đó hắn và viện trưởng Trạm Lam, lão quái đầu và một đám người quần chiến Liễu Nhiên, thế nhưng cả đám đều bị đánh cho trọng thương. Thật không ngờ đồ đệ của hắn càng trò giỏi hơn thầy, một người mở ra đường máu trong vòng vây của vô số cường giả. Năm đó tuy rằng Liễu Nhiên cường hãn, thế nhưng tại thời điểm Vương cấp cũng không có được hào khí chiến ba vị Tôn cấp.
- Ách, lão đầu tử còn có uy thế bực này? Ta còn tưởng rằng lão chỉ biết đi thông đồng nữ nhân.
Nghệ Phong cười cười không mấy để ý, nói.
- Nữ nhân?
Tôn lão nhìn thoáng qua Điệp Vận Du và Thi Đại Nhi, trên mặt nguyên bản đang nhăn chặt lại cũng hiện chút ý cười:
- Ngươi so với hắn còn háo sắc hơn, năm đó Liễu Nhiên xác thực vướng phải rất nhiều kiếp đào hoa, chỉ hi vọng ngươi sẽ không rập khuôn theo hắn.
- Đa tạ Tôn lão nhắc nhở, ngươi yên tâm, sẽ không đâu! Đúng chứ, Điệp tỷ tỷ?
Nghệ Phong tuy rằng hiếu kỳ lão đầu tử rốt cuộc có bao nhiêu kiếp đào hoa, thế nhưng cũng biết lúc này không thích hợp hỏi quá nhiều. Đừng xem lúc này Tôn lão đối với hắn như gặp được cố nhân, buồn chán tới đoạn lôi kéo việc nhà ra trò chuyện, thế nhưng dù sao hắn cũng là Tôn giả của Nam đế quốc.
Điệp Vận Du nghe được Nghệ Phong hỏi, quay đầu sang một bên không buồn nghe, trong lòng lại âm thầm mắng sư tôn Nghệ Phong là Liễu Nhiên tới nghìn vạn lần, thầm nghĩ Nghệ Phong thành như vậy, đều là học từ Liễu Nhiên. Nếu như Liễu Nhiên biết được Điệp Vận Du đổ hết tội danh lên người mình, khẳng định sẽ bị chọc giận tới choáng váng.
Tiểu tử Nghệ Phong còn phải học người khác sao? Ngay cả hắn là sư tôn cũng không chịu nổi, so với tiểu tử này, hắn còn kém xa lắm!