Mị Công Khanh

Chương 27 : Đại sự

Ngày đăng: 14:51 19/04/20


Ngày thứ ba, Trần Dung ngồi ở trong sân đã đổi mới lại hoàn toàn, cúi đầu chỉnh dây cầm.



Bình ẩu đi tới gần, thấp giọng gọi: “Nữ lang.”



“Uh.”



“Tiền bạc vải vóc đã không còn nhiều lắm.” Dừng một chút, bà giải thích:

“Tiểu viện chúng ta ở có rất nhiều thứ cần mua để thay đổi, còn có xiêm y của nữ lang quá ít, cũng phải mua thêm. Nữ lang, có cần mở miệng nói

với lang chủ hay không?”



Trần Dung vẫn nhìn huyền cầm chăm chú, nói: “Không cần.”



“Nhưng mà nữ lang?”



Bình ẩu vội vàng nói tới đây, lại thấy nữ lang trên đường đi luôn tỏ ra bất

phàm, liền nhẫn nại quyết tâm chờ Trần Dung phân phó.



Trần Dung

đem thất huyền cầm đặt qua một bên, ngẩng đầu nhìn về phía Bình ẩu, hỏi: “Bảo Thượng tẩu thám thính một phen, nhìn xem tộc thúc Trần Công Nhương đã về phủ chưa?”



“Vâng.”



Bình ẩu nhìn Trần Dung một lần nữa đùa nghịch huyền cầm, có chút không yên lòng, tò mò hỏi: “Nữ lang,

đã nhiều ngày người đang nghĩ cái gì vậy?”



Suy nghĩ cái gì?

Đương nhiên là đại sự đã trải qua ở kiếp trước. Cũng không biết vì sao,

nàng cảm thấy trí nhớ trong đầu càng ngày càng trở nên mơ hồ. Kiếp trước trải qua một ít việc vụn vặt, nàng hoàn toàn không nhớ rõ, cho dù là

một số việc lớn liên quan đến vận mệnh, cũng phải đến gần trước mắt, mới đột nhiên bừng tỉnh ra.



Loại tình huống này khiến Trần Dung thực bất an.



Lúc này, trong sân cách vách truyền đến một loạt tiếng cười vui.



Sân kia, là của Trần Vi.



Bình ẩu thở dài một tiếng, nhịn không được nói: “Trong ba ngày này, các

phòng lui tới bái kiến lẫn nhau, khi nữ lang hẹn gặp thời gian bái
vị nâng lên, sẽ không bị đưa làm tiểu thiếp của tên phụ tá họ Hứa kia

nữa. Nhưng không nhất định nàng có thể đào thoát khỏi bàn tay của Nam

Dương vương. Quỷ háo sắc kia, cơ thiếp trong hậu viện có gần trăm người, mỗi một mỹ nhân có diện mạo có khí chất, lão đều thu nạp. Lão nhìn

trúng mình, đó là bởi vì diện mạo diễm lệ cùng tính cách nóng nảy của

mình.



Nghĩ đến đây, trong lòng Trần Dung trở nên phiền chán, xoa xoa tay đi tới đi lui trong sân: Làm sao bây giờ, phải làm sao bây giờ?



Mà ở phía sau, tiếng cười trong sân cách vách vẫn đang không ngừng truyền đến.



Tiếng cười kia càng ngày càng gần.



Mắt thấy tiếng cười kia đi thẳng tới gần sân viện của Trần Dung, Trần Dung

đưa mắt nhìn Thượng tẩu, xoay người chạy vào tẩm phòng.



Chỉ chốc lát, nàng nghe thấy Trần Vi ở bên ngoài cười hỏi: “Ý, nữ lang nhà ngươi không có ở đây sao? Đêm mai có yến tiệc, chúng ta đều đang chọn bộ đồ

mới để mặc, bảo nữ lang nhà ngươi cùng nhau đến đây đi.”



Giọng nói cung kính của Thượng tẩu truyền đến: “Nữ lang nhà lão nô đang nghỉ ngơi.”



“Như vậy sao?” Trần Vi có chút thất vọng, nàng ta nói: “Xiêm y tặng cho A

Dung thật sự xinh đẹp, ta còn muốn nhìn một chút xem nàng mặc vào sẽ là

bộ dạng gì đây.”



Trần Dung đứng ở trong tẩm phòng, vừa nghe thấy những lời này, trong đầu cảm thấy ong ong choáng váng: Nhớ ra rồi, nhớ

ra rồi! Kiếp trước cũng là như vậy, bổn gia chuẩn bị xiêm y xinh đẹp

nhất cho mình, trang điểm cho nàng vô cùng diễm lệ. Lúc ấy, khi phụ tá

họ Hứa nói với Trần Nguyên muốn nàng, sắc mặt của Trần Nguyên hình như

có chút thất vọng. Đúng rồi, đúng rồi, lúc ấy lực chú ý của Nam Dương

vương bị một vũ kỹ xinh đẹp hấp dẫn. Trần Nguyên nhìn thấy Nam Dương

vương dường như hời hợt với Trần Dung, vì thế mới đồng ý đem nàng cho

tên phụ tá họ Hứa đó!



Người Trần thị đã sớm muốn đem nàng tặng

cho Nam Dương vương! Lấy thân phận của Nam Dương vương, cho dù hiện tại

nàng được phân cùng một hệ với bọn họ, cũng chỉ có thể làm thiếp thất.