Mị Cốt Chi Tư

Chương 30 : Lưới giăng lồng lộng

Ngày đăng: 17:05 18/04/20


Tuy là Đào Tâm bám theo Liễu Vĩnh, nhưng vì góc nhìn khác nhau, nên vì thế

Đào Tâm hoàn toàn không biết Liễu Vĩnh chứng kiến cảnh Chu Mẫn Mẫn và

Hoa Quận vương nói chuyện riêng trong lương đình, cũng không thấy rõ

ràng cảm xúc sau đó của Liễu Vĩnh, vì thế cô ta nhanh chóng đi tìm Nhậm

Hiểu Ngọc chờ trong một địa điểm bí mật, đang báo cáo thì do dự một chút nói: “Tiểu thư, Liễu Trạng nguyên và Lâm tiểu thư là trai chưa vợ gái

chưa chồng, chỉ dựa vào một cái túi thơm, tối đa là tổn hại đến khuê dự

của Lâm tiểu thư, khiến Lâm tiểu thư và Chu tiểu thư vốn dành tình cảm

cho Liễu Trạng nguyên trở mặt thành thù, sao có thể khiến Liễu Trạng

nguyên thân bại danh liệt?”



“Hứ!” Nhậm Hiểu Ngọc cười một tiếng

nham hiểm, một hồi lâu sau mới nói: “Đào Tâm, vậy ngươi cho rằng chuyện

sẽ diễn biến thành thế nào?”



Tuy Đào Tâm theo sự chỉ đạo của Nhậm Hiểu Ngọc, đã cắt đứt túi thơm của Lâm Mị, lại bắn bột ngứa vào cánh

tay Liễu Vĩnh, nhưng cô ta cũng không hiểu lắm, bây giờ nghe thấy Nhậm

Hiểu Ngọc hỏi thế, không kiềm chế được mà nói: “Tiểu thư, Lâm tiểu thư

tuy chỉ là nghĩa nữ nhà Hầu gia, nhưng nếu làm ầm lên, không chừng Liễu

Trạng nguyên sẽ không thể làm gì khác hơn là bỏ rơi Chu tiểu thư, thành

hôn với Lâm tiểu thư thật, đến lúc đó tuy Lâm tiểu thư phải chịu chút ấm ức, nhưng vẫn là một cuộc hôn nhân tốt đẹp,…”



Nhậm Hiểu Ngọc

không ngờ Liễu Vĩnh không hề tiện tay ném túi thơm của Lâm Mị đi, mà

thực sự cất túi thơm đấy vào trong ống tay áo, như vậy càng tốt. Nhậm

Hiểu Ngọc cười lạnh, tháo một cái vòng trên cổ xuống, lấy từ trong túi

ra một vật, đặt vào tay Đào Tâm nói: “Khi Liễu Vĩnh ra chỗ đông người,

bị ngứa sẽ thò tay vào gãi, đến lúc đó túi thơm sẽ rơi ra ngoài, ngươi

thừa cơ ném viên Tị hãn châu (ngọc ngăn mồ hôi) này xuống chân hắn, tạo

thành chứng cứ cho sự giả dối của hắn. “



Đào Tâm nhận viên Tị hãn châu, vừa chạm vào đã thấy lòng bàn tay mát rượu, liền nói: “Tiểu thư,

Tị hãn châu này là Thánh thượng ban thưởng, vô cùng quý giá, ném bừa như vậy, không may bị nứt vỡ, cô không sợ Tướng gia trách phạt sao!”



“Có ta đây, ngươi sợ cái gì?” Nhậm Hiểu Ngọc đeo lại vòng, thấp giọng nói:

“Viên Tị hãn châu này là Thành thượng ban thưởng cho cha ta dịp tiết

Đoan Ngọ trước mặt bá quan văn võ, nếu viên Tị hãn châu này rơi ra từ

trong người Liễu Vĩnh, dù là ai, cũng sẽ cho rằng, cha ta vô cùng coi

trọng hắn, nếu không đã chẳng đem cả vật của Thánh thượng ban thưởng ra
“Rồi sau đó, Thái hậu nương nương sẽ bồi

thường cho anh.” Chu Tư cười hềnh hệch, “Đại ca, không chừng lại tặng

anh hai mỹ nữ trong cung! Đến lúc đó nhớ chia cho em một người.”



Chu Minh Dương vỗ vỗ đầu Chu Tư, “Liễu Vĩnh gặp Nhậm Hiểu Ngọc bên hòn giả

sơn, sau đó lại vội vã đến ao sen gặp Mẫn Mẫn, xem ra là nói chuyện dứt

khoát với Nhậm Hiểu Ngọc, hạ quyết tâm muốn ngỏ lời với Mẫn Mẫn!”



Chu Tư tiếp lời: “Đáng tiếc, Mẫn Mẫn đã theo Hoa Quận vương rồi, Liễu Vĩnh lần này mất cả chì lẫn chài.”



“Chỉ sợ Mẫn Mẫn không đành lòng làm Quận vương phi.” Chu Minh Dương trầm

ngâm nửa buổi, “Kế duy nhất lúc này, chỉ có khiến Mẫn Mẫn chết lòng với

Liễu Vĩnh.”



“Nhị Công chúa đã giải quyết rồi, phía Liễu Vĩnh

không thành vấn đề.” Chu Tư nghĩ đến chuyện Liễu Vĩnh nhốt hắn và Chu Tư trong nhà cỏ lần trước, liền hận đến nghiến răng nghiến lợi, bèn kiến

nghị: “Liễu Vĩnh trì hoãn đến giờ vẫn chưa hứa hôn, lại không có vợ nhỏ

nàng hầu, có người đồn hắn bị đồng tính, bây giờ chúng ta an bài cho hắn một tên đàn ông đi, em thấy có một ứng cử viên rất phù hợp, chính là Tô Trọng Tinh.”



“Được, đúng là lựa chọn tốt.” Chu Minh Dương cũng

tán thành, “Liễu Vĩnh phụ bạc Mẫn Mẫn, Tô Trọng Tinh từng phụ bạc tiểu

Mị, ghép hai kẻ đó vào một đôi, rất hợp ý ta!”



Lại nói đến chuyện Lâm Mị rơi túi thơm, nàng bình tâm suy nghĩ, lúc mới ngắm ao sen rõ

ràng là vẫn sờ thấy túi thơm, nhất định là rơi lúc ở ao sen, nàng vừa

suy nghĩ, vừa men theo lối cũ quay lại hồ sen, nhất thời nghĩ túi thơm

nàng buộc rất chặt, sao không dưng lại rơi được?



Trong lòng nàng

nghi ngờ, liền rón rén bước đi, vất cả lắm mới đi hết rặng liễu, mới đi

được một bước, liền nghe thấy giọng nam: “Sao có thể làm chuyện tồi tệ

thế được?”



Giọng nữ cất lên vui mừng khôn xiết: “Chờ Nhậm Hiểu

Ngọc ra tay bóc mẽ, mọi người nhận ra túi thơm kia của Tả Phì Phì, ta sẽ cùng anh họ ra mặt, làm chủ cho Tả Phì Phì, định hôn sự cho Tả Phì Phì

và Liễu Vĩnh, ha ha ha, Tả Phì Phì, ngươi chờ làm phu nhân Trạng nguyên

đi!”