Mị Cốt Chi Tư

Chương 37 : Người tính không bằng trời tính

Ngày đăng: 17:05 18/04/20


“Ai tới cầu hôn? Cầu hôn ai?” Lâm Mị vừa nghe Bạc Hà nói xong, lòng liền hoảng hốt.



“Tất nhiên là cầu hôn tiểu thư rồi! Vì vội báo cho tiểu thư, chưa kịp nghe

ngóng nhà trai là ai.” Bạc Hà che miệng cười, “Phu nhân đích thân tiếp

đón, nhất định là một đám tốt. Để em đi nghe ngóng một chút.” Dứt lời

không chờ Lâm Mị trả lời, vội vén rèm đi mất.



Sẽ là ai chứ? Tim

Lâm Mị đập thình thịch trong lồng ngực. Tối hôm qua, dưới tình huống đó, Liễu Vĩnh vì muốn nàng an tâm, đã nói sẽ cầu hôn, nhưng hắn cũng không

làm gì đi quá giới hạn, chẳng lẽ vẫn tới cầu hôn? Huống hồ trong mắt

người ngoài, hắn có ý với Chu Mẫn Mẫn, dù Chu Mẫn Mẫn đã có người khác,

hắn cũng không thể vừa quay đầu đã cầu hôn nàng?



Quan trọng nhất

là, nếu quả thực là Liễu Vĩnh tới cầu hôn, liệu bản thân nàng có nhận

lời không? Liễu Vĩnh tuy tài mạo song toàn, cơ trí bản lĩnh, nhưng hắn

dây dưa không rõ ràng với cả Chu Mẫn Mẫn lẫn Nhậm Hiểu Ngọc, người như

hắn, liệu có thể thật lòng dành tình cảm cho riêng một người sao? Có thể phó thác chung thân sao? Không, không, Liễu Vĩnh không phải người tốt!

Nếu là hắn tới cầu hôn, tuyệt đối không thể nhận lời.



Mẫu thân

năm xưa tài mạo song toàn, còn bị phụ thân phụ bạc, nàng không thể dẫm

vào vết xe đổ của mẹ. Lâm Mị nghĩ đến đấy, thấy lòng chua chát, Liễu

Vĩnh như thế, đương nhiên là được các thiếu nữ hoan nghênh, nhưng nàng

thì không được phép như thế.



Bà vú nghe thấy có người tới cầu

hôn, cũng vội vàng đi nghe ngóng, không lâu sau trở về, kéo tay Lâm Mị

thầm thì: “Tiểu thư, là nhà họ Sử.”



“Sử Bình Tá?” Lâm Mị không

biết vì sao, chợt cảm thấy trong lòng trống trải, có chút cảm giác không vui, cúi mặt nói: “Mama cảm thấy hôn sự này thế nào?”



Cố nhũ mẫu nói: “Nhà họ Sử tuy không danh giá bằng nhà họ Tô, nhưng cũng là nhà

làm quan, họ Sử lại là nhà mẹ đẻ của phu nhân Vĩnh Bình Hầu, thân càng

thêm thân, hai nhà đều trông chờ. Còn nữa, trước kia mẹ cô có ơn với nhà họ Sử, Sử phu nhân nhất định sẽ ưu ái cô. Về phần Sử Bình Tá, tài mạo

tuy không bằng Tô Trọng Tinh, nhưng có ưu điểm thành thật điềm đạm, bên

cạnh lại không có biểu muội hay nàng hầu, cũng là đám tốt.”



Nếu

nói là trước kia Lâm Mị chỉ có một ấn tượng mơ hồ về Sử Bình Tá, thì

trải qua một buổi tối ngày hôm qua, nàng đã rõ ràng hơn rất nhiều, nhất
Vì là chuyện cưới xin của Lâm Mị,

Tô phu nhân là nghĩa mẫu, cũng nên thông báo một tiếng, phu nhân Vĩnh

Bình Hầu nghĩ nghĩ một chút, lại cho người thỉnh cả Tô phu nhân.



Tô phu nhân và Sử phu nhân đến rất nhanh.



Sử phu nhân vừa nghe phu nhân Vĩnh Bình Hầu thuật lại, thật không cam

lòng, nói: “Đại sư của Linh Ẩn Tự cũng có thể có lúc nhầm lẫn? Hay ta

đến Lan Nhược đạo quan, nhờ đại sư ở đó xem hộ.”



Chu Minh Dương

nghe nói các vị phu nhân bàn bạc đến Lan Nhược đạo quan thỉnh đại sư

khác so bát tự, gật gù nói: “Haizzz, lại tốn kém rồi, bảo đại sư phán

hai người là một đôi vợ chồng bất hòa tiếp đi.”



Ngày hôm sau, mấy vị phu nhân đặc biệt dậy sớm, hẹn gặp ở Lan Nhược đạo quan, đại sư đạo

quan xem bát tự của Lâm Mị và Sử Bình Tá, quả nhiên lại lắc đầu.



Sử phu nhân thở dài nói: “Chúng ta nhìn rất xứng đôi, không ngờ bát tự lại không hợp.”



Tô phu nhân tiếc nuối, hôn sự tốt như vậy, thế mà không thành.



Ba vị phu nhân xoay người ra về, lại gặp phu nhân Tả Thị lang dẫn Tả Lê tới dâng hương, nhất thời đứng lại hàn huyên mấy câu.



Tả phu nhân thường xuyên tới đạo quan, vừa đưa mắt liền nhìn sửng sốt kinh ngạc: “Tại sao không phải Vân Phương đại sư so bát tự, đổi người sao?”



“Không phải Vân Phương đạo nhân?” Phu nhân Vĩnh Bình Hầu nhìn người vừa so bát tự: “Đều là râu tóc bạc phơ, thảo nào không phát hiện ra.”



Vừa

nói đến đấy, lại thấy một đạo nhân tráng kiện đi tới, đánh ngã đạo nhân

vừa so bát tự, giật chòm râu giả, giận dữ nói: “Nói, ngươi là ai? Tại

sao lại đóng giả Vân Phương đại sư?”



“Có người cho ta bạc, nói có mấy vị phu nhân tới so bát tự, chỉ cần phán mấy câu theo ý hắn là xong việc.”



“Á?” Các phu nhân ngây người, thế này là thế nào?



Lúc này, Chu Minh Dương đang uống trà ở một nơi gần đó, có chút thở than:

haizzz, Vân Phương đại sư không chịu ăn gian nói dối, không làm sao được đành phải lén cho ông ấy uống dầu cây bã đậu, khiến ông ấy không ra

khỏi nhà vệ sinh được, mặt khác dùng bạc thỉnh một đạo sĩ tha phương

giống Vân Phương đại sư đóng giả ông ấy.