Mị Cốt Chi Tư

Chương 70 : Như diều gặp gió

Ngày đăng: 17:06 18/04/20


Thời gian gần đây, tâm tình thím Liễu khoan khoái vô cùng.



Từ khi Liễu Châu nhất phái đắc thế, bà là thím của Liễu Vĩnh, đi ra ngoài

cũng được người khác tôn trọng hơn. Nhờ có Như Nguyệt Quận chúa, Hoàng

thượng còn ngự bút ban cho tấm biển “Cửa hàng hương liệu”. Từ khi có tấm bảng hiệu đó, công việc buôn bán rất trôi chảy, công công phụ trách mua hương liệu trong cung cũng thường ưu ái chiếu cố, không đến nửa năm,

cửa hàng hương liệu đã được mở rộng, thậm chí còn có lời đồn rằng không

chừng Liễu Dũng sẽ trở thành nhà cung cấp hương liệu cho cung đình.



Giờ các anh em của Liễu Dũng đã chuyển hết đến kinh thành công tác, không

rõ là nhờ có quan hệ với Liễu Vĩnh, hay là nhờ họ có năng lực thật, ai

nấy đều kiếm được những công việc rất lý tưởng. Nghe nói Liễu Vĩnh lần

này đến phía nam giúp nạn thiên tai, mọi chuyện xử lý rất thỏa đáng, sau khi quan địa phương báo cáo lại, ai nấy đều nói lần này Liễu Vĩnh trở

về nhất định sẽ được thăng quan. Họ hàng như thím Liễu cũng được vinh dự lây.



Sáng sớm ngày mùng ba tháng bảy Liễu Vĩnh về đến kinh

thành, khi hắn thúc ngựa về đến Liễu phủ, đi đến bên ngoài phòng sinh

vừa lúc nghe thấy tiếng kêu đứt quãng đau đớn của Lâm Mị, hắn kinh hãi

vô cùng, hô lớn: “Tiểu Mị!” Muốn đi vào phòng sinh lại bị nhóm Liễu nhũ

mẫu ngăn lại: “Lão gia không thể vào trong!”



Lâm Mị đang kêu la

đau đớn thì nghe thấy tiếng Liễu Vĩnh, nàng dồn sức rồi có tiếng trẻ con khóc “oa oa”, bà đỡ vui vẻ thông báo: “Sinh rồi, sinh rồi! Là một bé

trai mập mạp.”



Khi nghe được tin Lâm Mị sinh con trai, là lúc

thím Liễu đang sai người bưng canh cho Như Nguyệt Quận chúa uống, thím

Liễu nghe thế vui mừng nói: “Sinh rồi, vợ Vĩnh ca sinh một bé trai mập

mạp? Đúng là trời phật phù hộ! Chín đời con một giờ đã có người nối dõi! Không như nhà ta, nhiều con trai, vợ anh cả anh hai đều sinh con trai.

Nhìn tướng vợ anh ba như thế, khẳng định sẽ sinh con trai.”



Liễu

Dũng nghe được tin Liễu Vĩnh đã trở về, kịp lúc Lâm Mị sinh con, không

khỏi thở dài nhẹ nhõm. Theo lý mà nói, Liễu Vĩnh không ở kinh thành, phu nhân Vĩnh Bình Hầu và Tô phu nhân có thế nào cũng chỉ là nhà ngoại, bên nhà chồng chỉ có thím Liễu là trưởng bối, Lâm Mị sinh con thím Liễu sẽ

phải qua chăm sóc. Nhưng Như Nguyệt Quận chúa cũng bắt đầu đau bụng, bà

đỡ đã dự đoán đến trưa là sinh, nếu thế thím Liễu biết chăm sóc bên nào?



Đến trưa, quả nhiên Như Nguyệt Quận chúa sinh một bé trai, đứa bé không

giống Quận chúa mà rất giống Liễu Dũng. Thím Liễu vui không kiềm chế

được, vội sai người sang báo với Liễu Vĩnh.



Lại nói Liễu Vĩnh mới được làm cha, cười sướng suốt mấy ngày liền, hở ra lúc nào là ôm lấy em bé, miệng “chậc chậc”: “Ô nó biết bĩu môi này, còn biết mấp máy môi

nữa!”



Ai nấy nghe thấy đều phải cười lăn cười bò. Liễu Trạng
và Tô phu nhân yêu quý, sau khi gả cho Liễu Vĩnh, Liễu Vĩnh chưa từng

ngó ngàng đến nữ nhân khác, không có một vợ lẽ nàng hầu nào, đủ biết cô

ta không đơn giản.”



Tuy Nhậm Hiểu Ngọc không trực tiếp xích mích

với Lâm Mị lần nào, nhưng giờ bảo cô ta xuống nước làm thân, cô ta không làm được. Cuối cùng cô ta cắn răng, quyết định ra tay với trẻ con. Con

gái cô ta tên Hứa Uyển tuy chưa đầy năm tuổi, nhưng thông minh lanh lợi, rất biết đoán tâm trạng người khác, đến lúc đó cô ta sẽ dẫn con gái đến Liễu phủ, để con gái đi làm quen với con trai Lâm Mị là Liễu Hồng Phi,

chỉ cần hai đứa trẻ thân nhau, quan hệ với Lâm Mị tự nhiên sẽ chuyển

biến tốt đẹp.



Đến sinh thần Liễu Vĩnh, Liễu phủ náo nhiệt phi

thường, rất nhiều trẻ con vây quanh Liễu Hồng Phi. Con gái Nhậm Hiểu

Ngọc là Hứa Uyển và con gái La Minh Tú là Tô Như Bội chen gần nhất,

tranh nhau lấy lòng Liễu Hồng Phi.



Liễu Hồng Phi bắt chước người

lớn, ngồi một cách rất khí thế trên ghế nhỏ, chỉ huy Hứa Uyển và Tô Như

Bội đấm lưng cho mình. Một lúc sau, đám trẻ bàn nhau là muốn chơi trò

“cường đạo cướp tân nương”. Hứa Uyển và Tô Như Bội tranh nhau làm tân

nương, Liễu Hồng Phi chẳng thèm nhìn đến hai cô bé nói: “Hai đứa không

xinh đẹp bằng em trai ta, làm tân nương nỗi gì? Làm hầu gái của tân

nương thôi! Để em trai ta làm tân nương.”



Hứa Uyển và Tô Như Bội

nghe thế, quay sang nhìn Liễu Hồng Nhạn, thấy Liễu Hồng Nhạn hơn hai

tuổi da trắng, mắt to tròn đen láy, quả thật rất xinh đẹp, đành làm hầu

gái, hóa trang cho Liễu Hồng Nhạn, xong đỡ lên ngồi kiệu hoa.



Đối với trò chơi truyền thống này, Liễu Hồng Phi còn thay đổi một chút, sau khi cướp tân nương, còn giả ý đe doạ hai hầu gái của tân nương, hăm dọa là nếu thức thời thì làm thị thiếp, bằng không sẽ ném xuống núi. Hứa

Uyển và Tô Như Bội vội phối hợp, tỏ vẻ phi thường sợ chết, cam tâm làm

thị thiếp.



Người hầu trông bọn trẻ thấy thế, cắt cử một người đi báo cho Nhậm Hiểu Ngọc và La Minh Tú biết.



Nhậm Hiểu Ngọc nghe được chuyện con gái mình bị Liễu Hồng Phi chơi đùa, còn

tự hạ thấp làm hầu gái hầu hạ Liễu Hồng Phi, ngực như tắc nghẹn. Liễu

Vĩnh được lắm, năm xưa ngươi ỡm ờ với ta, giờ lại để con trai ngươi đến

chơi đùa con gái ta ah ?



La Minh Tú nghe thấy bảo con gái mình

đang lấy lòng Liễu Hồng Phi, cũng rất giận dữ. Tô Trọng Tinh đối với Lâm Mị nhớ mãi không quên, giờ con gái cô ta lại bám lấy con trai Lâm Mị.

Lẽ nào lại như vậy!