Mị Cốt Chi Tư

Chương 69 : Trai tài gái sắc

Ngày đăng: 17:06 18/04/20


Xuân đi hè đến, nắng vàng rực rỡ, trăm hoa khoe sắc, trong cùng một tháng,

kinh thành lần lượt nghênh đón mấy hôn sự long trọng. Thứ nhất, Thiên

Phương công chúa và Mạc Song Bách kết mối lương duyên; thứ hai, Nhị công chúa gả cho trưởng nam Vĩnh Bình Hầu là Chu Minh Dương; thứ ba, thiên

kim nhà Tể Tướng Nhậm Hiểu Ngọc thành hôn với Ngự tiền hành tẩu Hứa

Chiếu Tiến; thứ tư, tân khoa tiến sĩ Tô Trọng Tinh thành hôn cùng biểu

muội La Minh Tú.



Bởi vì bốn đám cưới này đều là trai tài gái sắc, nên ai nấy đều rất quan tâm, đám cưới kết thúc rồi mà tửu lâu quán trà

vẫn thảo luận không ngớt. Những cử nhân chưa hồi hương thậm chí còn lôi

sách vở điển tích ra phân tích bốn đám cưới này sẽ dẫn dắt thế cục thay

đổi theo chiều hướng nào.



Thật ra thay đổi trong triều rất rõ

ràng, Nguyên Tông hoàng đế muốn bồi dưỡng một thế lực mới, từ khi các

tiến sĩ Liễu Châu được bổ nhiệm thế lực này càng lúc càng rõ ràng. Hơn

nữa người quan trọng nhất Liễu Châu nhất phái là Liễu Vĩnh được sự tiến

cử đến phương nam khắc phục thiên tai, nghe nói cách giải quyết vấn đề

rất ổn thỏa, thành tích càng lúc càng rõ ràng, dù chưa thăng quan, tiền

đồ rộng mở. Giờ có Mạc Song Bách vị hôn phu của Thiên Phương Công Chúa

là đồng hương kiêm bạn tốt của Liễu Vĩnh, vị hôn phu của Nhị Công chúa

là anh vợ Liễu Vĩnh, không cần nói cũng biết, địa vị Liễu Vĩnh vô hình

trung đã lên một tầng cao khác.



Khi Liễu Vĩnh đến phía nam, phu

nhân Vĩnh Bình Hầu liền đón Lâm Mị quay về Hầu phủ ở, dặn Vương đại phu

thường xuyên tới bắt mạch, chăm sóc càng thêm chu đáo, người hầu trong

phủ so với khi Lâm Mị chưa đi lấy chồng càng thêm tỉ mỉ. Tất nhiên Lâm

Mị biết mọi người đối xử với nàng chu đáo hơn là vì Liễu Vĩnh đang thành đạt. Vợ quý nhờ chồng, cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.



Lại

nói Nhị công chúa gả đến Hầu phủ, hoàn toàn không ngang ngược kiêu ngạo

như mọi người lo sợ, trái lại đối với Lâm Mị và Chu Mẫn Mẫn thân thiết

không ngờ, phu nhân Vĩnh Bình Hầu cũng được thở phào nhẹ nhõm. Chỉ có

một vấn đề khiến bà đặc biệt buồn bực, nhưng lại không thể tìm Chu Minh

Dương để hỏi, càng không tiện tìm Chu Mẫn Mẫn là cô nương chưa lập gia

đình thảo luận, bất đắc dĩ, đành tìm Lâm Mị bàn bạc.



Lâm Mị vừa

nghe thì há hốc mồm. Nhị công chúa và Chu Minh Dương thành thân đã hơn
quả nhiên lôi kéo được Tô Trọng Tinh. Cô ta nhanh chóng có bầu như mong

muốn. Cô ta vừa có bầu thì Ngô Ngọc Y liền bị bỏ rơi. Nhưng khó khăn lắm Ngô Ngọc Y mới được Tô Trọng Tinh chú ý, sao có thể bỏ qua dễ dàng, bèn kiếm đủ cớ để gặp Tô Trọng Tinh. La Minh Tú cũng chẳng vừa, lấy cớ mang thai lần đầu nghén ngẩm mệt mỏi, giữ rịt lấy Tô Trọng Tinh. Người ngoài nhìn vào, đều cho rằng vợ chồng nhà này thật là yêu thương nhau, không

thể xa lìa.



Tô phu nhân thấy La Minh Tú và Ngô Ngọc Y đều có bầu

thì rất vui mừng, nhất thời nghĩ đến Lâm Mị bụng mang dạ chửa đang ở Hầu phủ, lại lo Chu Mẫn Mẫn sắp đi lấy chồng, người của Hầu phủ bận rộn,

chỉ sợ chăm sóc không chu đáo, liền ngồi kiệu đến Hầu phủ thăm, hỏi đến

ngày dự sinh, Lâm Mị cười nói: “Đại phu nói con còn hơn một tháng nữa

mới sinh, có mẫu thân chăm sóc, cũng không có gì đáng lo. Chỉ không biết tháng sau Liễu đại ca có về chưa. Nếu anh ấy chưa trở về, con…”



Phu nhân Vĩnh Bình Hầu và Tô phu nhân cùng nói: “Có chúng ta lo liệu, con không phải bận tâm.”



Có nhà ngoại lo lắng cho thật là tốt! Lâm Mị xúc động vạn phần, ưỡn bụng tạ ơn phu nhân Vĩnh Bình Hầu và Tô phu nhân.



Tô phu nhân còn có chuyện khác muốn nói với Lâm Mị: “Song Kỳ lên kiệu hoa

trong tháng này, nó nhờ ta nhắn với con, tuy là tỷ muội tình thâm, nhưng con đang bầu bí thế này đừng qua, đám cưới nhiều người lại va chạm ảnh

hưởng.”



Lâm Mị cười nói: “Con nặng nề thế này, cũng chỉ sợ làm

mọi người thêm phiền, thật cũng không định đi. Có phần lễ vật, xin nhờ

phu nhân gửi đến chị ấy hộ con.”



Tô phu nhân nhận lời, lại cảm

thán Mạc phu nhân có phúc, con trai làm Đại phò mã, con gái nuôi đến

mười bảy tuổi lại gả được cho tân khoa tiến sĩ.



Cuối tháng sáu,

Lâm Mị xin phu nhân Vĩnh Bình Hầu để về Liễu phủ. Tục lệ kinh thành là

không được sinh con ở nhà ngoại, phu nhân Vĩnh Bình Hầu cũng không ngăn

cản, cười nói: “Mẫn Mẫn đã về nhà chồng, ta cũng được rảnh rỗi rồi, có

thể đưa con về Liễu phủ.”



Tô phu nhân nghe tin phu nhân Vĩnh Bình Hầu đưa Lâm Mị về Liễu phủ, vì Liễu phủ không xa Tô phủ, bà cũng thường qua thăm hỏi. Có phu nhân Vĩnh Bình Hầu và Tô phu nhân lo liệu, tìm bà

đỡ nhũ mẫu xong còn đón về Liễu phủ chờ sẵn, Lâm Mị thấy thế mới được an tâm, nhẩm tính ngày Liễu Vĩnh trở về.



Tối mùng hai tháng bảy,

Lâm Mị bắt đầu đau bụng, nàng lẩm bẩm nói: “Bé con, phụ thân con nói đầu tháng bảy sẽ về đến kinh thành, con không chờ kịp sao?”