Mị Hương

Chương 24 : Sóng ngầm

Ngày đăng: 04:24 22/04/20


Tiểu Đao cuối cùng cũng tìm được Diêu Mật và Đức Hưng Quận chúa nấp trong bụi hoa, nhưng lúc đó mật đàm giữa Diêu Mật và Đức Hưng Quận chúa đã đến hồi kết thúc, hắn chỉ loáng thoáng nghe được hai câu đứt quãng là “Trưởng bối làm chủ, người một nhà”, còn mong nghe tiếp thì Diêu Mật và Đức Hưng Quận chúa đã nói xong, hắn đành trốn sang một bên, cố gắng phân tích hai câu nói trên có quan hệ gì với dòng chữ trên tờ giấy kia.



Nhìn chung, chắc là tiểu đầu bếp đã nhắc nhở Đức Hưng Quận chúa, nói rằng nếu muốn gả vào phủ tướng quân, không bằng bắt đầu từ chỗ lão tướng quân. Vì cái gọi là phụ mẫu chi mệnh, nếu nói đến người làm mai, phụ mẫu của tướng quân đã tạ thế, người làm chủ tự nhiên là lão tướng quân, chỉ cần lão tướng quân mở miệng định hôn, đại sự liền thành.



Sau khi Diêu Mật và Đức Hưng Quận chúa chui ra khỏi bụi hoa, đường ai nấy đi, lúc này Tiểu Đao mới men theo đường nhỏ chạy tói thư phòng, thuật lại hai câu vụn vặt mình nghe được. Tạ Đằng nghe xong không lên tiếng, xem ra tiểu đầu bếp này sợ Đức Hưng Quận chúa làm khổ nàng, nên chủ động lấy lòng, chủ bán cầu vinh. Chỉ là tiểu đầu bếp này chẳng lẽ không nhớ, hôn sự của hắn, người khác có thể quyết định sao? Người khác có thể vung tay múa chân sao?



Bọn họ trò chuyện một lúc, Tạ Thắng và Tạ Nam cũng tiến vào, hỏi Tiểu Đao: “Thế nào, dò được tin tức gì?”



Tiểu Đao thấy Tạ Đằng không ngăn cản, liền kể lại chuyện xảy ra, mắt thấy ba huynh đệ bọn họ có lời muốn trao đổi thì từ cửa thư phòng lui ra ngoài.



Tạ Thắng cười nói: “Đại ca, Đức Hưng Quận chúa mỗi tháng đều tới một lần, mỗi lần đều có quà cho người trong phủ, a hoàn bà tử trong phủ lén lút trao đổi, ai cũng cho rằng nàng chính là tướng quân phu nhân tương lai. Chỉ sợ đến lúc tình thế bắt buộc, đại ca không thể không…”



Nhân số công chúa quận chúa hoàng thất không ít, trước đây nhiều vị lấy lòng, bị Tạ Đằng lời mặn lời nhạt mấy câu, xưa nay kiêu ngạo, liền rút lui. Lại bị hắn lạnh mặt không thèm nhìn tới, xưa nay lòng tự ái mạnh, cũng rút lui. Mà Đức Hưng Quận chúa không đến trước mặt hắn, cũng không tìm cách lấy lòng hắn, chỉ là mỗi tháng đến phủ tướng quân một lần, quan hệ từ trên xuống dưới, lấy được khen ngợi của mọi người. Dần dần, có tin đồn truyền tới, nói Đức Hưng Quận chúa tất nhiên sẽ lên làm phu nhân tướng quân vân vân và mây mây.



Đang nói thì quản gia tới bẩm, nói Đức Hưng Quận chúa cáo từ, không cần để mọi người trong phải phải đưa tiễn.



Tạ Đằng hiểu, Đức Hưng Quận chúa không nóng không lạnh như thế này, không tiếp cận hắn, hắn cũng không có cách nào lời mặn lời nhạt đả kích. Người ta còn chưa đến trước mặt, làm sao mà tỏ thái độ? Nhưng càng như vậy, càng khó giải quyết.



Tạ Nam gian xảo kề sát lại nói: “Đại ca, tiểu đầu bếp kia nếu là cháu ngoại Cố Đình, cũng là một gia đình đàng hoàng, hơn nữa nàng vì tiếp cận đại ca mà bằng lòng làm môt a hoàn, dũng khí như vậy, không bằng đại ca cưới nàng đi, khỏi cho sau này bị hoàng thất dùng một quận chúa để bắt chẹt.”
Các nàng trước kia ở nhà đã từng kiên nhẫn học hết nữ công, chỉ trong một buổi chiều, vật trong tay liền có hình dáng.



Tạ Đoạt Thạch sau khi tiễn Lý phó tướng và Nghiêm phó tướng, lại cho người gọi Tiểu Đao tới dặn dò.



Tạ Đằng tuy giờ ở kinh thành, nhưng không khi nào buông lỏng, ban ngày tập vỡ, tuần doanh binh, ban đêm dưới ánh đèn đọc binh thư, tới khuya mới đi ngủ. Tiểu Đao trừ hai ngày nghỉ được về nhà, thì buổi tối nào cũng ở trong thư phòng hầu hạ. Bây giờ nghe thấy lời của Tạ Đoạt Thạch, nói hắn đêm nay không cần phải hầu hạ, tất nhiên là gật đầu, hì hì, lão tướng quân muốn xuất chiêu!



Tới tối, Tạ Đoạt Thạch về phòng, thấy tỷ muội Diêu Mật đã ăn tối xong, liền cười nói với Diêu Mật: “Tiểu Mật, không phải ta đã nói con qua hầu hạ Đằng Nhi sao? Sao lại chưa đi?”



“Lão tướng quân, ta…” Diêu Mật vừa nghĩ tới phải ở một mình với Tạ Đằng, cảm thấy không được tự nhiên, một hồi lâu vẫn không nói được câu sau, chỉ ngây ngốc đứng yên.



Aii! Da mặt con gái mỏng quá, không thể dồn ép chặt quá được! Tạ Đoạt Thạch quyết định sẽ thực hiện từ từ từng bước, bởi vậy nói: “Mỗi đêm con hãy hầu hạ Đằng Nhi một canh giờ, Đằng Nhi mà trở về phòng nghỉ ngơi, con cũng trở về ngủ với Tú Nhi và Tiểu Tinh, không cần phải gác đêm đâu.”



Chút này cũng không sao. Diêu Mật hít một hơi. Mặc dù nói là mình chuẩn bị lên làm bà nội người ta, nhưng cũng phải nên tránh bị nghi ngờ. Mỗi đêm ở thư phòng hầu hạ chỉ một canh giờ, chẳng qua là mài nghiên mực, cầm sách, bưng trà rót nước, không có gì căng thẳng.



Tạ Đằng ăn cơm xong, đến thư phòng, không thấy Tiểu Đao tới hầu hạ, cũng không để ý, chỉ lật xem binh thư. Xem một hồi thì nghe thấy tiếng gõ cửa, giọng nói của Diêu Mật từ bên ngoài vàng lên: “Phụng mệnh lão tướng quân, tới hầu hạ tướng quân đọc sách.”



Tạ Đằng nghe được tiếng động, long mày nhướng lên, đè thấp giọng nói: “Vào đi!” Tiểu đầu bếp hôm nay cấu kết với Đức Hưng Quận chúa, bán chủ cầu vinh, lúc này chạy tới thư phòng, chắc chắn là có mục đích khác, được rồi, xem ngươi muốn thế nào?