Minh Kính Đài

Chương 242 :

Ngày đăng: 02:03 19/04/20


Đệ tứ thập nhị chương



Không gian im ắng không một tiếng động, Hoắc Phong nhắm mắt lại, vuốt ve lòng bàn tay không tính là nhẵn nhụi nhưng lại khiến hắn mê luyến của Y Trọng Nhân.



Khi đó, thái dương chói chang trên cao, chính người này đã dùng đôi tay lạnh lẽo như vậy bất động thanh sắc mà lau đi mồ hôi cho hắn, cắt đứt dây thừng trên người hắn, đem tín vật của Vân Khai trộm nhét vào trong tay của hắn. Trọng Nhân… Trọng Nhân…



“Thứ ngươi cho ta ăn chính là ‘Thiên tâm đan’ ”



Phần eo Hoắc Phong lại chậm rãi luật động. Y Trọng Nhân còn chưa bình phục cảm xúc vừa mới dâng trào, câu hỏi của Hoắc Phong khiến y mất nửa ngày mới hiểu được.



“Ân…”



Giống như trả lời lại giống như rên rỉ, song mâu Y Trọng Nhân khép hờ, biểu hiện tràn ngập phong tình. Hoắc Phong không hỏi thêm nữa, hắn đã có được câu trả lời mong muốn.



Tiếp đó Hoắc Phong cũng không nhiều lời vô nghĩa, chỉ chú tâm vào tình sự triền miên. Hắn tin, cảm giác tuyệt vời như vậy, cũng không chỉ mình hắn cảm nhận được.



※※※



Trên giường, Hoắc Phong từ phía sau ôm lấy thắt lưng Y Trọng Nhân, người còn lại thì mệt mỏi đưa lưng về phía Hoắc Phong, y muốn ngủ. Hai lần sau Hoắc Phong hành quân lặng lẽ, đó cũng là lý do vì sao Y Trọng Nhân không giống như lần trước, trực tiếp bị làm đến bất tỉnh nhân sự.



Hoắc Phong được y đồng ý, sau khi chấm dứt tình sự thì giúp Y Trọng Nhân thanh lý sạch sẽ, còn thượng dược cho y, Y Trọng Nhân vốn định tự làm, nhưng Hoắc Phong không chịu rời đi, y cũng không thể ở trước mặt người này mà làm chuyện đó được. Dù sao hắn cũng thấy hết rồi, y cũng mặc kệ.



“Trọng Nhân.”




Trang Dã hổ thẹn nói: “Thuộc hạ vô năng.”



Y Trọng Nhân phất tay: “Không cần tự trách. Năm đó ta chỉ yêu cầu ngươi làm suy yếu thế lực của Ngự Thân Vệ, cũng không bảo ngươi diệt trừ người của Tôn gia.” Trong mắt y xẹt qua hàn mang, “Nếu Tôn gia vẫn muốn phất lên, vậy đừng trách ta không khách khí. Sai người thả ra tin tức, nói ít ngày nữa ta sẽ đến Đại Tự siêu độ cho phụ mẫu. Ta chờ bọn chúng tới tìm ta.”



Quách An cùng Trang Dã vừa nghe lập tức phản đối: “Đại nhân, như vậy quá nguy hiểm, chúng ta còn chưa điều tra rõ ràng Tôn gia có bao nhiêu dư nghiệt, thế lực bọn chúng nhiều hay ít mà.”



Y Trọng Nhân nhếch môi: ” Không chỉ có dư nghiệt của Tôn gia đang âm thầm hoạt động, ta muốn khi bọn chúng nghĩ đến ta sẽ không rét mà run.”



Quách An cùng Trang Dã nhìn thấy vẻ tươi cười kia của Y Trọng Nhân, đột nhiên vô cùng đồng tình với những người đã đắc tội y. Ngay cả Hoàng Thượng cũng từng bị đại nhân đánh đến mức không thể chống trả, những người khác…



Hai người không khỏi vạn phần bội phục Hoàng Thượng, e ra cũng chỉ có Hoàng Thượng mới có thể chế phục được đại nhân.



※※※



Y Trọng Nhân muốn đi Đại Tự siêu độ cho những thân nhân chết oan, Hoắc Phong biết được lập tức mệnh Lễ bộ an bài việc này, hắn cũng không biết chuyến đi này của Y Trọng Nhân là có mục đích khác. Sau khi hai người da thịt thân cận, Hoắc Phong liền triệt để mặc kệ sự tình ở nội đình, hắn chẳng những không sợ Y Trọng Nhân thừa dịp nắm hết quyền hành, mà thậm chí còn lười nghe Y Trọng Nhân báo cáo sự vụ.



Nếu hỏi trong thiên hạ này người Hoắc Phong tín nhiệm nhất là ai, thì đó chính là Y Trọng Nhân.



Bọn họ có hài tử chung, cho dù Y Trọng Nhân có nắm hết quyền hành thì làm sao Còn không phải là vì ba đứa nhỏ ư



Hoắc Phong đem toàn bộ tâm lực đều dồn vào triều chính, mong muốn phát triển một triều đại mới. Tân quân khai sáng, Thái tử cần mẫn, triều thần một lòng vì nước, vượt qua sự suy yếu trong những năm cuối cùng của Nam Sở Quốc nay là Việt quốc, khai mở một thời đại mới.