Mộ Dung Thế Gia Chi Hoa Sự

Chương 9 :

Ngày đăng: 00:44 19/04/20


Tất cả người thân của ta từ khắp mọi nơi đều đã trở về bên ta.



Nương đã sớm giả chết ly khai triều đình, mấy năm nay luôn cùng phụ thân ở bên ngoài đi du ngoạn, nhưng mà đã nửa năm nay bọn họ cũng chưa đi ra ngoài. Ông nội gia cùng ngoại tổ gia quan hệ luôn không được tốt lắm, lúc này cũng vì chuyện của ta, mà cố tình kéo đến đây làm láng giềng của nhau. Các ca ca mỗi ngày đều nghĩ ra rất nhiều trò chơi để làm ta vui vẻ.



Thế nhưng đau khổ vẫn không có cách nào nguôi ngoai. Hoàng Đế ca ca mất đi để lại ta giống như một đứa trẻ ngang ngược ích kỷ hụt hẫng vì mất đi điểm tựa vững chắc. Cho nên ta dần dần cũng học được cách thông cảm cho tâm tình của người khác.



Ta hay cùng ông nội chơi cờ; ta xoa bóp vai cho bà nội; ta giúp bà ngoại chế tạo thuốc làm đẹp; ta đọc sách cho ông ngoại nghe; ta không hề đối với A Thát cáu gắt......



Nhưng mà, ta càng cố gắng thì bọn họ lại càng thương tâm.



Bà ngoại nói với ta: “ Liễu Liễu, hãy nhìn tâm tính và tướng mạo của con xem, chắc chắn sẽ là hồng nhan họa thủy hại nước hại dân. Hiện tại nam nhân khiến con trở thành hồng nhan họa thủy đã không còn, thật sự là không nên cảm thấy áy náy. Con nếu có thể giống như nương con thì thật tốt, vô lo vô nghĩ, luôn rất sung sướng. Vậy mà sao lại giống như cha ngươi, tâm tư phức tạp như vậy chứ. Ai da…..! ”



Phụ thân nói: “ Người Hán vốn trọng chữ tình đương nhiên sẽ không thể quên được chuyện đã qua. A Thát vẫn còn có người nhà, chỉ là vì ngươi không chịu quay về nên hắn cũng không về, chi bằng ngươi cùng hắn trở về thăm quê hắn đi. Vừa đúng lúc Cửu ca ca của ngươi cũng ở bên đó buôn bán, có thể chiếu cố ngươi. Hãy đến nơi thật xa để quên hết mọi chuyện đi. ”



Ta hiền thục đáp ứng: “ Được. ”



Mấy năm nay, A Thát thật sự đã chứng tỏ được phong độ trong mắt bọn họ, bọn họ cũng thực coi trọng hắn, chuyện A Thát đối với ta có tâm ý bọn hắn cũng đều biết, cho nên cũng yên tâm đem ta giao cho hắn. Người nhà ta sau khi thương nghị một lúc, cho rằng nên để cho ta cùng A Thát thành thân, nếu thế thì sinh hoạt trên đường đi cũng có nhiều cái thuận tiện.



Ta không phản đối, nhất nhất chấp nhận. Ta thật sự không muốn làm cho người thân của ta phải lo lắng thêm nữa. Hơn nữa phụ thân nói đúng, ta không thể tiếp tục làm tổn thương thêm một ai nữa. Nửa năm qua, A Thát luôn một mực yên lặng ở bên cạnh ta, vô luận ta khi nào quay đầu lại, cũng đều có thể nhìn thấy hắn ở phía sau ta chờ đợi. Ta vì Hoàng Đế ca ca đau đớn đã hơn nửa năm, tất cả nước mắt đều đã thấm ướt vạt áo trước của hắn.



Chọn được một cái ngày tốt, thế là ta cùng A Thát thành hôn.



Đêm tân hôn, vạch khăn đỏ ra, A Thát nhìn ta, trong mắt mơ hồ ngấn lệ: “ Liễu Liễu, nàng nhất định sẽ không hối hận. Ta chính là vì nàng mà sinh ra, cho nên cũng có thể vì nàng mà chết đi! ”



Nghe thấy chữ “chết”, ta thất khinh một chút, nhanh chóng lấy tay che cái miệng của hắn lại, “ Không được! Ta tình nguyện chết trước. ”



Hắn nhân lúc tay ta còn đặt trên miệng hắn, khẽ cầm lấy tay ta mà hôn, đau đớn nói: “ Được, ta nhất định sẽ cố gắng sống, nhất định không đế cho nàng tiếp tục đau khổ, nhưng mà nếu khi nàng ra đi, nhất định phải chờ ta, ta nhất định sẽ lập tức đến đó gặp nàng, hai chúng ta cùng nhau đi tiếp. ”



Ở nơi suối vàng thật sự có thể đứng đợi hay sao? Nếu như vậy, Hoàng Đế ca ca có phải hay không đang ở dưới đó chờ ta đến? Nghĩ đến đây, ta nhịn không được, hốc mắt lại đỏ hoe.


A Thát nói: “À, không, ta đang cảm thấy được đùi dê này hương vị rất ngon.”



Các ca ca liền cười hắn: “Không phải là đùi dê hương vị ngon, là bởi vì Liễu Liễu đã nếm qua, cho nên ăn đùi dê cũng như ăn Liễu Liễu.”



A Thát hắc hắc cười không đáp, ta oán hận cấu tiếp, cấu đến mức cả móng tay cũng đau, thế mà hắn vẫn cười.



Lát sau chúng ta lại lên đường, ta lặng lẽ hỏi hắn: “Ngươi đúng là thích bị ngược đãi, bị cấu khắp người như vậy lại còn cười?”



Hắn vẫn cười, “Liễu Liễu, ta thật cao hứng, cuối cùng nàng cũng đã trở lại.”



“Hừ!” Ta liếc mắt lườm hắn một cái, lấy roi nhẹ nhàng đánh hắn một chút.



Hắn lại mừng rỡ như bắt được vàng, nhìn ta, hát:



Tại vùng đất xa xôi có vị cô nương rất tốt



Mọi người đi qua trại của nàng đều phải lưu luyến nhìn xung quanh



Nàng có khuôn mặt phấn hồng nhỏ nhắn giống như vầng thái dương



Nàng xinh đẹp động lòng người, ánh mắt sáng trong như ánh trăng buổi tối.



Ta nguyện lưu lạc ở thảo nguyên cùng nàng đi chăn dê



Mỗi ngày đều được nhìn thấy khuôn mặt phấn hồng nhỏ nhắn cùng xiêm y màu vàng xinh đẹp.



Ta nguyện làm một con dê nhỏ đi theo bên cạnh nàng



Ta nguyện mỗi ngày để cho nàng cầm roi da không ngừng nhẹ nhàng đánh lên người của ta