Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu

Chương 308 : Anh không đổi được không

Ngày đăng: 09:20 30/04/20


Editor: Quỳnh Nguyễn



"Nha đầu, còn không có nháo đầy đủ sao? Giường đều đã thay đổi, em không có thấy sao?" Bắc Minh Dạ lại ôm sát cô vài phần, dùng lực kéo cô vào ngực mình, cúi đầu hướng trên mặt hắn hướng trên mặt cô hôn qua đi khí tức nhất thời lại trở nên cực nóng.



Danh Khả đã cảm nhận được, nhiệt độ cơ thể của anh đang không ngừng tăng vọt, mỗi khi chỉ có hai người, anh hôn cô ôm ấp cô sẽ như vậy.



Nhưng mà đêm nay cô vẫn còn không vừa ý, tại thời điểm anh hôn tới đây, vẫn xoay mặt liều mạng tránh né răng môi của anh.



Trong lòng Bắc Minh Dạ căng thẳng, bàn tay to rơi vào trên đầu cô, kéo cô hướng chính mình, càng nhiệt liệt nụ hôn rơi xuống.



Danh Khả từ vừa mới bắt đầu nhẹ nhàng vùng vẫy, càng về sau anh càng lúc càng điên cuồng, cô cũng vùng vẫy được càng thêm điên cuồng, cuối cùng tại anh hoàn toàn không để ý ý nguyện cô, vẫn hôn hết sức như cũ, cô bỗng nhiên há miệng, dùng lực trên môi anh cắn một phen.



Cắn được quá ngoan độc, hương vị máu lập tức truyền đến, cô hoảng sợ, vội vàng buông ra hàm răng chính mình, nhìn chằm chằm anh.



Môi dưới của anh đã bị cô cắn đi một miếng, miệng vết thương không lớn, nhưng máu vẫn lại là thấm ra.



"Tiểu Dã Miêu." Bắc Minh Dạ tựa hồ một chút không thèm để ý đau xót bị cô cắn, đầu lưỡi hồng nhạt thò ra đảo qua ở trên, đem máu tràn ra quét tới.



Anh buông xuống mắt nhìn cô, thanh âm mất tiếng: "Rốt cuộc lại vẫn muốn thế nào? Có phải muốn anh đem gì đó trong cái phòng nghỉ này toàn bộ đổi đi hay không?"



"Vậy anh vì cái gì không đem thân thể của chính mình cũng thay đổi?" Cô cắn môi, giận trừng mắt anh: "Giường bị cô ngủ tùy ý thay đổi đó là mới, anh bị cô ngủ, có phải anh cũng cần phải đem chính mình đổi đi hay không?"



Bắc Minh Dạ nhìn chằm chằm cô, trầm mặc, ánh mắt khác thường khóa tại trên khuôn mặt nhỏ nhắn cô, vẫn nhìn tới sâu trong đôi mắt cô.



Danh Khả cũng một mực trừng mắt anh, cứ như vậy mắt to trừng mắt nhỏ, cũng không biết nhìn bao lâu.



Bỗng nhiên Bắc Minh Dạ môi cong lên, nhợt nhạt cười cười, ngón tay dài thò ra, nhẹ nhàng thổi qua trên chóp mũi cô: "Liền biết em đang ghen, tiểu nha đầu này... "
Nói như vậy nói ra đều đã ngại dọa người, anh không nghĩ muốn nói, hai tuần này thật sự qua được rất tệ.



Tiểu nữ nhân trong lòng vẫn không nói gì, chỉ là im lặng để cho anh ôm vào trong ngực.



Qua một hồi lâu anh mới buông lỏng cô ra, bởi vì không xác định giờ khắc này cô còn tại tức giận hay không.



Bàn tay to rơi vào trên cằm cô, đem khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nâng lên, anh nghĩ muốn thật sự nhìn xem cô, không nghĩ tới vừa nhấc lên này, trên mặt của cô đã dính đầy nước mắt.



Trong lòng Bắc Minh Dạ luống cuống hoảng, kinh hoảng qua đi, nhất thời đều đã không cao hứng lên.



Anh đều đã nói được thẳng thắn như vậy, cô rốt cuộc còn muốn thế nào? Cư nhiên còn đang tại trong lòng anh khóc, chẳng lẽ nói cùng cô giải thích cô lại vẫn không cao hứng sao?



Thoáng nhìn đáy mắt anh từ từ tụ lên không vui, Danh Khả cắn cắn môi, dơ tay đem nước mắt đáy mắt chính mình lau đi.



Biết anh vẫn lại là không kiên nhẫn, cũng biết có thể tốn nhiều tâm tư tại trên người cô như vậy, thậm chí cùng cô giải thích, đã là nhượng bộ lớn nhất của anh, cô chỉ là không biết chính mình là kích động hay là cảm động, hoặc là nói là thở dài nhẹ nhõm một hơi.



Dù sao sau khi nghe anh nói những thứ này, trong lòng liền vẫn một mực không làm phản bình tĩnh trở lại.



Anh cùng Du Phi Phàm không có loại quan hệ kia, ngày đó anh cùng Du Phi Phàm đúng là thuần khiết trong trắng!



Chuyện kia biến thành cô mấy ngày này mỗi khi nhớ tới trong lòng đều đã khó chịu, mặc kệ xuất phát từ cái nguyên nhân gì, cô không hy vọng thời điểm chính mình cùng anh còn có loại quan hệ kia anh đã cùng những nữ nhân khác dây dưa.



Hiện tại, trong lòng cuối cùng buông ra.



Tay nhỏ xuyên qua bên eo của anh, tại trước anh buồn bực, cô nhẹ giọng nói: "Cảm ơn."