Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu

Chương 5 : Chúng ta nói xong rồi

Ngày đăng: 09:15 30/04/20


"Anh đã đáp ứng để cho bọn họ hai bàn tay trắng! " Danh Khả ở trong ngực Bắc Minh Dạ phủ định, ngẩng đầu nhìn anh, đáy mắt đã đong đầy nước mắt, "Anh là tên lưà gạt!"



Anh lừa cô!



Nghe được lời Danh Khả nói, Hứa Thiệu Dương ở đối diện lập tức chảy mồ hôi lạnh, trước gót chân Bắc Minh Dạ, chính mình nhỏ bé chỉnhư con kiến hôi, anh sống hay chết, chỉ bằng một câu nói của anh ta.



Cái người phụ nữ đáng chết này, lại muốn để cho Bắc Minh Dạ đối phó bọn họ!



"Bắc Minh tiên sinh, Khả Khả tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, ngài không nên cùng em ấy không tranh chấp. " anh ta run rẩy mà nói, chẳng qua là, căn bản không ai để ý đến anh ta.



Danh Khả đẩy lồng ngực Bắc Minh Dạ, trong lòng vừa tức vừa giận, chỉ hận không thể vung một cái tát đem cái tên lừa đảo này đánh bay ra ngoài.



Cô làm sao lại có thể ngây thơ như vậy, làm sao sẽ tin tưởng một người như vậy!



"Buông! " cô không muốn cùng đùa với anh, biết rõ chọc anh tức giận đối với cô một chút chỗ tốt cũng không có.



Nhưng, bị anh lừa gạt, bị Hứa Thiệu Dương cùng Thích Đình Đình đôi cẩu nam nữ này nhìn cô làm trò cười, ủy khuất cùng căm phẫn trong lòng liền giấu không được, cô phản kháng, cho dù kết quả lphản kháng à chết, là nhận được trừng phạt đáng sợ, cô cũng muốn phản kháng!



"Buông ra! " hoa quyền tú thối đánh vào trên người, đối với Bắc Minh Dạ không tạo thành nửa điểm ảnh hưởng, nhưng là hai người đối diện đã sợ đến mức toát một thân mồ hôi lạnh.



Người đàn ông này là tổng tài tập đoàn Đông Lăng, có thế lực lớn nhất đế quốc, đừng nói đánh anh, cho dù chỉ mắng anh một tiếng, nửa đời sau người đó cũng đừng hy vọng sống được, nhưng, cô không chỉ mắng anh, màcòn đánh anh...



"Khả Khả, không được càn rỡ! " cuối cùng Hứa Thiệu Dương nhìn không được, cau mày đứng lên, cả gan đi tới muốn kéo cô ra: "Mau cùng tiên sinh nói xin lỗi!"




Anh ta hai tay cung kính mở hợp đồng đặt trên chiếc bàn trước mặt Bắc Minh Dạ, thừa dịp Bắc Minh Dạ nhìn hợp đồng, liếc Trương Gia Lương đứng đối diện ở cái bàn một cái, cười nói: "Ông chủ Trương sao cũng tới? Là tới xin Bắc Minh tiên sinh ký hợp đồng sao? Đáng tiếc, Bắc Minh tiên sinh đã đáp ứng cùng Hứa thị chúng ta ký kết hợp đồng, lần sau ông chủTrương lần nhớ tới sớm hơn."



Trương Gia Lương chẳng qua là nhàn nhạt quét mắt nhìn anh ta một cái, không nói lời nào.



Tựa vào trong ngực Bắc Minh, Dạ Danh Khả cũng không nói chuyện, chờ anh tùy ý quét mắt nhìn hợp đồng, đón cây bút Hứa Thiệu Dương cung kính đưa tới, rồng bay phượng múa viết xuống ba chữ, cô mới biết được người đàn ông tối ngày hôm qua thiếu chút nữa cô phải lên giường tên gọi là gì.



Bắc Minh Dạ, cái tên cũng giống như chính con người anh, lạnh lẽo như đêm, tà mị như đêm, cũng sâu thẳm như bầu trời đêm, khiến người ta hoàn toàn không thể nhìn thấu.



"Tôi rời đi đươc rồi chưa? Tôi còn phải đi học. " cô khẽ đẩy anh, nhẹ giọng bình tĩnh nói.



Hợp đồng đã ký, hết thảy đã được định ra, giao dịch giữa anh và cô cũng không cần bàn nữa, giờ khắc này bỗng nhiên không có oán hận cũng không có thất vọng, chỉ còn lại hoang vu.



Trò chơi này, tại sao cô phải tham gia? Tham gia vào, chỉ làm trò cười cho mọi người.



Ít nhất, cô không tổn thất cái gì, chỉ là bị chút kinh sợ mà thôi.



Nếu Hứa Thiệu Dương đã có được thứ anh ta muốn, cô lưu lại nơi cũng không có ý nghĩa gì, một tên đàn ông không đáng được mình yêu, càng không đáng giá được cô hận, một tên đàn ông, từ nay về sau sẽ không còn có bất kỳ quan hệ nào với cô.



Muốn từ trong ngực Bắc Minh Dạ trượt xuống, anh bỗng nhiên lại kéo cổ tay cô, dùng sức giam cô trong lòng mình.



"Đi nhanh như vậy, không ở lại xem trò vui sao? " hơi thở tà mị lần nữa rơi xuống, trong ánh mắt tràn ngập kinh ngạc cùng u mê của Danh Khả, anh cúi đầu, hết sức ôn nhu hôn trán cô, thanh âm trầm thấp từ tính, lần nữa ở bên tai cô vang lên: "Chuyện đáp ứng hắn đã làm xong, nhưng, chuyện đáp ứng em còn chưa làm."