Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu

Chương 6 : Vì một người phụ nữ, không đáng

Ngày đăng: 09:15 30/04/20


Một phen ấy, Danh Khả cảm thấy thanh âm kia như tới từ địa ngục, giờ khắc này, Bắc Minh Dạ bỗng làm cho người ta cảm thấy so với Tu La còn đáng sợ hơn.



Anh, đáp ứng cô cái gì?



Làm cho Hứa Thiệu Dương cùng Thích Đình Đình thân bại danh liệt, làm cho bọn họ... Hai bàn tay trắng.



Cô theo bản năng quay đầu, ánh mắt mơ màng rơi vào trên thân hai người kia.



Vốn là hợp đồng đã được ký, Hứa Thiệu Dương đang rất vui sướng, định tạm biệt Bắc Minh Dạ rời đi, nhưng, theo như lời Bắc Minh Dạ nói với Danh Khả, lại khiến cho anh lập tức khẩn trương lên.



Anh ta nói vậy... Có ý gì?



Hợp đồng cũng ký, chẳng lẻ muốn bội ước?



Vừa nghĩ đến khả năng này, anh ta cuống quít đem hợp đồng cất trong cặp tài liệu, giấu không được bất an nơi đáy mắt: "Trước... Tiên sinh hôm nay nghỉ ngơi, tôi... Chúng tôi không quấy rầy tiên sinh, tôi lập tức... rời đi."



Chỉ cần hợp đồng tới tay, bị anh thuận lợi lấy về, cho dù đến lúc đó Bắc Minh Dạ muốn đổi ý đó cũng là anh ta bội ước, bội ước, phải bồi thượng một đống tiền bội ước.



Cho dù cuối cùng Bắc Minh Dạ không muốn cùng anh hợp tác, riêng một khoản tiền bội ước này, cũng đủ để cho Hứa thị bọn họ sống khá một đoạn thời gian.



Chỉ cần ký rồi, cái gì cũng không sợ.



Bắc Minh Dạ không ngăn cản, Hứa Thiệu Dương thở phào nhẹ nhõm, đang ở lúc anh ta nhấc chân định rời đi, Bắc Minh Dạ cúi đầu chợt trầm trầm lên tiếng, trái tim anh ta bị làm cho sợ đến cuồng: "Hứa tiên sinh không ở lại, nghe một chút xem tôi cùng ông chủ Trương lão nói chuyện gì sao?"



Anh ta và ông chủ Trương lão bản muốn nói chuyện gì... Hứa Thiệu Dương không phải là không muốn nghe, ngược lại, anh rất muốn rất muốn, nhưng, không thể cũng không dám.




Bàn tay anh căng thẳng, khéo léo ôm cô đè trên lồng ngực mình, cho dù cô giãy dụa như thế nào vẫn không buông ra, tay phải nhận lấy bút Trương Gia Lương đưa tới, định ký tên.



Hứa Thiệu Dương trong lòng chấn động, lập tức nhảy qua, khàn giọng nói: "Bắc Minh tiên sinh, hai mươi tỷ, vì một người phụ nữ, không đáng, Bắc Minh tiên sinh, mong anh suy nghĩ kỹ càng."



Anh không có can đảm ngăn cản Bắc Minh Dạ ký tên, nhưng, để cho anh trơ mắt nhìn Bắc Minh Dạ đem tên ký xuống, anh cũng không làm được.



Một khi ký xuống, Hứa thị của anh lập tức Game Over rồi.



Bắc Minh Dạ lại chẳng quan tân, đầu bút đã rơi xuống.



Hứa Thiệu Dương nhìn Trương Gia Lương, giọng nói đã không có nửa điểm lớn lối cùng khinh thường như mới vừa rồi, mà là mang theo lo lắng cùng khẩn cầu: "Ông chủ Trương, hẳn là anh rất rõ xây bãi tha ma căn bản không có lợi ích gì, núi Tề Vân khối bảo địa này dùng để xây bãi tha ma thật sự không kiếm được bao nhiêu tiền, ông chủ Trương, anh điên rồi sao?"



"Có tập đoàn đế quốcđầu tư, Trương thị chỉ cần cung cấp một phần nhỏ tài chính là tốt rồi, không phải là xây khu nhà cấp cao nên không cần tiêu nhiều tiền, huống chi tương lai tất cả lợi nhuận của bãi tha ma đều thuộc về Trương thị, Trương thị chúng tôi sẽ không chê tiền, ông chủ Hứa không cần thay tôi lo lắng."



Trương Gia Lương vỗ vỗ đầu vai anh ta, mặc dù không dùng lực, nhưng cũng thiếu chút nữa làm Hứa Thiệu Dương quỳ té xuống: "Trọng yếu hơn là, Bắc Minh tiên sinh đáp ứng sau này sẽ chia mười phần trăm số định mức bất động sản Đông Lăng cho Trương thị chúng ta, có số định mức này, tương lai của Trương thị đã không thể dùng hai chữ "Bừng sáng" này để hình dung, ông chủ Hứa anh nói có đúng hay không?"



mười phần trăm số định mức bất động sản Đông Lăng! Kia là ước mơ bao nhiêu người tha thiết? Đừng nói mười phần trăm, chính là cho anh một phần trăm cũng đủ cho Hứa thị bọn họ phồn vinh mười năm.



Vì một người phụ nữ, Bắc Minh Dạ tốn tiền nhiều như vậy, chỉ vì trả thù anh sao?



Nhìn lại Bắc Minh Dạ, anh ta vung bàn tay lên, ba chữ giá trị hai mươi tỷ đã xuất hiện trên hợp đồng của Trương thị.



Hứa Thiệu Dương chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa bất tỉnh.