Mối Tình Đầu Của Giáo Bá
Chương 22 :
Ngày đăng: 09:08 18/04/20
Lục Dĩ Hoài khen thưởng cho cô bằng một viên kẹo.
Ngu Trà cúi đầu nhìn kỹ một chút thì thấy viên kẹo này khá quen, vừa nghĩ đã nhớ ra được, không phải đây là kẹo mà sáng nay cô đặt ở bàn của Lục Dĩ Hoài sao.
Lúc trước mẹ Vương cho cô một túi kẹo, lần đó cô đã ăn hết nửa túi. Sau đó mẹ Vương dọn dẹp phòng không thấy kẹo đâu, nghĩ là cô thích ăn nên thường xuyên mua, mỗi lần hương kẹo cũng khác nhau.
Lần này là túi kẹo hạnh nhân.
Chẳng lẽ Lục Dĩ Hoài đã biết người đưa kẹo là cô rồi?
"Sao đột nhiên lại đưa kẹo cho tôi." Ngu Trà có chút buồn bực, hỏi: "Thưởng cái gì, tôi làm gì đáng giá để được thưởng?"
Sắc mặt của Lục Dĩ Hoài vẫn bình thường, "Tự mình nghĩ đi."
Ngu Trà: "..."
Lúc Lục Dĩ Hoài quay đầu cô mới bĩu môi vì cô không dám làm thế ở trước mặt anh, tuy là Lục Dĩ Hoài cũng không làm chuyện gì đáng sợ.
Ngu Trà không nghĩ nữa, dứt khoát nói: "Chúng ta về thôi."
Đêm nay ở lại đây lâu như vậy, lúc về nhà họ Lục đã muộn hơn rất nhiều so với bình thường, bác sĩ Khương đã đến rồi đang ngồi đợi trong nhà nhỏ.
Giang Nguyệt Tình cũng đang đợi trong nhà nhỏ.
Cho nên lúc Lục Dĩ Hoài vừa mới vào cửa thì đã bị đưa lên lầu.
Trong nhà nhỏ có tổng cộng hai tầng, sau khi anh gặp chuyện, trong nhà nhỏ liền được lắp đặt thang máy. Bình thường trừ Lục Dĩ Hoài thì không có ai sử dụng, mẹ Vương và Ngu Trà đã quen đi bằng thang bộ.
"Dĩ hoài, sao hôm nay về muộn thế?" Giang Nguyệt Tình ngồi bên cạnh hỏi: "Bác sĩ Khương đã đến đây nửa giờ rồi."
Lục Dĩ Hoài nhàn nhạt nói: "Trên đường có việc ạ."
Chú Trần chưa đi đến nhà nhỏ, nhưng mỗi buổi tối đều phải báo cáo có chuyện gì xảy ra không với Giang Nguyệt Tình, tất cả đều tốt thì chỉ cần nói vài câu là được.
Lúc này chú Trần còn chưa có báo cáo.
Giang Nguyệt Tình thấy Ngu Trà đang ở cửa ló đầu vào, trên mặt không khỏi mang theo ý cười, "Đến rồi thì vào đi con, lén lén lút lút làm gì?"
Cô gái nhỏ này cũng thật là đáng yêu.
Lúc này Ngu Trà mới đi vào, còn có chút ngượng ngùng khi đối diện với ánh mắt của Lục Dĩ Hoài.
Có Giang Nguyệt Tình ở đây, cô không cần phải vào phòng. Dù sao thì bọn họ là mẹ con, nhưng mà cô rất muốn nghe kết quả kiểm tra của bác sĩ Khương.
Bác sĩ Khương kiểm tra hết một lần rồi sau đó mới nói: "Tình hình không tệ, ngoài dự liệu của tôi, cứ theo trạng thái này thì thời gian hồi phục còn có thể rút ngắn."
Người xoa bóp cho Lục Dĩ Hoài là do Giang Nguyệt Tình và bác sĩ Khương cùng nhau tìm, nhưng không có ở lại đây, mỗi tối đều sẽ đến để xoa bóp một giờ.
Ngu Trà có tình cờ gặp được một lần.
Nghe được kết quả kiểm tra của bác sĩ Khương, cô thở phào nhẹ nhõm trong lòng, bây giờ càng lúc càng lạc quan nên cô rất hài lòng.
Sau khi đi ra khỏi phòng, Giang Nguyệt Tình đuổi kịp Ngu Trà.
Bà ôn hoà hỏi: "Trà Trà, hai ngày trước chuyện Dĩ Hoài nổi giận ở trường con biết không?"
Tan học lúc chạng vạng, Tần Du lật bật đi đến cửa lớp lớp năm, "Chị dâu nhỏ, đi ăn lẩu nha, mấy chị em cũng đi luôn nha."
Ngu Trà còn chưa có đồng ý thì Lâm Thu Thu đã mở miệng nói: "Đi đi đi, tớ nhất định sẽ mang Trà Trà đến, yên tâm."
Tần Du hiểu ngầm, còn cho cô một ánh mắt làm đúng lắm.
Người đi rồi, Ngu Trà mới bất đắc dĩ nói: "Sao cậu lại đồng ý nhanh như vậy, tớ cũng không muốn đi."
"Ăn lẩu rất náo nhiệt mà, cậu xem ba người chúng ta ăn so với sáu người cùng ăn thì đương nhiên có thêm nhiều người sẽ càng náo nhiệt hơn rồi." Lâm Thu Thu nói.
Nhưng mà đã đồng ý rồi thì còn có thể làm sao nữa.
Cuối cùng bọn họ đến một tiệm lẩu cách trường học không xa rất nổi tiếng ở Ninh Thành. Buổi tối người đến ăn rất đông nhưng chỗ ngồi của bọn họ lại rất tốt.
Học sinh ở Nhất Trung không ít, lúc đi ngang qua còn có mấy người gọi một tiếng "Lục ca" nhưng đã bị nhấn chìm vào bên trong tiếng ồn.
Bọn Tần Du gọi rượu một cách rất tự nhiên, các bạn nam mỗi người một chai còn các bạn nữ thì...
Trước đây Lâm Thu Thu không có uống qua nên trong lòng có chút ngứa ngáy, liền chủ động đưa ly sang, "Tớ cũng uống, một chút là được."
"Được nha bạn học Lâm Thu Thu." Tần Du nói.
Lâm Thu Thu nói: "Đương nhiên rồi."
Thượng Thần thì lại muốn nửa ly.
Còn lại là Ngu Trà, Tần Du chần chừ một lúc, nhớ đến chuyện lần trước Ngu Trà uống thay cho Lục ca thì cười nói: "Chị dâu nhỏ cũng uống một ly không?"
Cậu không có khái niệm gì với bạn nữ có thể uống hay không uống rượu, Lục Dĩ Hoài không thích con gái đến gần mình cho nên bọn họ cũng không có chơi với nhiều bạn gái. Mặt khác thì bạn gái của mấy anh em hoặc không chơi cùng bọn họ thì còn hào sảng hơn cả bọn họ.
Mà đều chủ động đi đến gần, đều muốn dựa vào rượu để xảy ra cái gì đó, người không uống rượu thì rất ít.
Kỳ thật Ngu Trà có thể uống rượu.
Đương nhiên đó là ở đời trước, cô bị Ngu Minh Nhã mang đi uống rượu. ngay cả rượu trắng cũng đã uống qua, tuy rằng không biết sau khi say cô là cái dạng gì nhưng tửu lượng thì không phải rất kém.
Có điều đời này còn không có ai biết.
Ngu Trà không muốn làm mất hứng: "Một chút là được rồi."
"Uống bao nhiêu cũng không sao." Tần Du chuẩn bị rót rượu.
Đúng lúc này, Lục Dĩ Hoài đột nhiên đưa tay ra lấy cái ly trước mặt cô đi, để đến trước mặt mình.
Sau đó tất cả mọi người nhìn thấy anh không biết từ đâu lấy ra một bình sữa, đặt vào vị trí cái ly lúc nãy.
Lục Dĩ Hoài gõ gõ bàn, "Cậu uống sữa."
Ngu Trà nhìn chằm chằm bình sữa kia.
Thật giống với bình sữa lúc sáng cô bỏ vào...
Tác giả có lời muốn nói: Con người sủng vợ đã được thiết lập!!