Mối Tình Đầu - Nguyễn Phương Linh

Chương 16 :

Ngày đăng: 10:35 18/04/20


Ngày hôm nay sao thời gian trôi qua lâu quá,mấy tiết học như kiểu đi đánh trận mà không có hồi kết.



Tiếng trống vang lên,chúng tôi ra chơi tiết thứ tư.Cả buổi sáng ngày hôm nay trừ Nguyên ra thì tôi vẫn chưa được nhìn thấy Bảo.Bình thường ngày nào ít nhất cũng phải chạm mặt nhau vài lần,ấy vậy mà hôm nay sao lạ vậy nhỉ?



Tôi mới thắc mắc,trong lòng không khỏi sôi sục,sau một hồi suy nghĩ,đấu tranh tâm lí,tôi vội vàng chạy một mạch sang lớp 11A3 để theo dõi tình hình.



Thấy mặt tôi,Nguyên liền chạy ra.



—Này,sang đây tìm tôi à.



Tôi lườm nhẹ,lại bị cái tên trời đánh này phá đám.Nếu mà biết tôi sang đây tìm Bảo thẩm nào cậu ta cũng kì kèo các thứ cho mà xem.



Tôi chép miệng,đành nói dối.



—Sang mượn sổ đầu bài chứ quen biết gì cậu?



—Giận gì mà dai thế.



—Không thèm giận nhá.



—Cái mặt hiện chữ lù lù ra thế kia,không giận mới là lạ.



—Lắm mồm.



— Luyện tập cơ miệng cho tốt để còn kịp đối phó với vài người.



Tôi không để ý đến Nguyên mà mắt cứ cố gắng tìm xem vị trí Bảo ngồi ở trong lớp.



Dường như Nguyên nhận ra thái độ có chút khác lạ của tôi,chắc cậu ta cũng đã đoán được một phần nào đó lí do,nên vội nói.



—Thế Bảo xin nghỉ,chiều học phụ đạo mới đi.



—Tôi có hỏi Bảo đâu?



—Cái mắt tơn tớn thế kia?Tôi còn lạ...



—Luyên thuyên.Người ta nói nhiệt tình cộng với ngu dốt thành phá hoại đấy.



— Thôi Sam ơi,cậu về lớp ngay và luôn đi.



—Ơ,cậu dám đuổi tôi á.



—Không cậu thì là ai,sang đây nói nhăng nói cuội,mệt người,trời đã nóng lại nói thêm bực.



—Ô,cái tên điên này.Ai làm gì mà nổi khùng nổi cáu lên.



—Cậu về ngay cái lớp 11A3 đi



—Thế rốt cuộc là tôi giận cậu hay cậu giận tôi đây?



—Chịu chết.



Nguyên mặt đỏ tía tai,bực mình vùng vằng mà đi vào trong lớp.Tôi đứng ngây người ra đó,cái tên điên này,rốt cuộc thể hiện thái độ gì vậy.Chẳng lẽ giờ đi vào lấy áo phủ lên đầu đánh một trận cho bõ ghét.



Được để xem ai giận ai lâu hơn.Cậu hay là tôi..?



——
—Ok,nhớ rồi.Tưởng vừa nói là có rồi cơ mà



—Thế mày có định mua không?



—Mua chứ,mua chứ...



Nguyên nói xong rồi nhanh chóng rời khỏi nhà Bảo.



Nguyên đi được một lúc thì Bảo,Cậu ấy nhìn cặp lồng cháo mà Nguyên mang đến mà không buồn ăn,tiếp tục nhắm mắt lại chìm sâu vào trong giấc ngủ.



Còn về phía tôi.



Tôi cũng về nhà,nhưng lần này khi vừa đến đoạn đầu ngõ thì bắt gặp ba và cô Tú đang đứng ngoài nói chuyện,cười cười nói nói vô cùng thân mật.Tôi liền gọi:



—Ba ơi,sao hôm nay ba lại về nhà vào buổi trưa vậy?



Ba Hải quay mặt lại,sau khi nhận diện ra tôi thì khuôn mặt ba tương đối là lạ.Nét mặt đáng lí ra phải hồ hởi thì lại phảng phất đôi nét hoảng hốt.Một hộp đồ nhỏ ba đang định đưa cho cô Tú,sau khi nhìn thấy tôi liền nhanh chóng giấu nhẹm ra phía sau lưng.Tôi thấy có chút không đúng lắm,hơn nữa ba còn cười rất gượng.



— Sam à con,sao bữa nay con về sớm vậy?



—Đâu có đâu ba,con vẫn về giờ này mà.Ba mới lạ đó,bình thường có bao giờ buổi trưa ba về nhà đâu,sao bây giờ lại về vậy?



—À ba có chút việc ấy mà



—Mà ba và cô Tú sao lại ở đây vậy?



Cô Tú lén nhìn ba tôi một cái,sau đó bằng nét mặt ái ngại quay sang nhìn tôi.Tôi nhận thấy biểu hiện của cô hai người tương đối gượng gạo,có phần muốn tránh né.Cô Tú nhanh miệng,chưa kịp để ba tôi đáp lời thì cô đã nói trước.



—À cô có chút việc muốn hỏi ba cháu thôi?



—Chuyện gì vậy ạ?



—Tại cô mới chuyển đến nhiều cái thắc mắc nên là..



—Cô cũng chuyển được hai tháng rồi đúng không?Cháu và ba cũng được có 3 tháng thôi,có gì cô cứ hỏi cháu,có khi cháu rành những việc này hơn ba cháu đó ạ.



—Vậy hả,nếu bữa sau có điều gì thắc mắc Cô hỏi Sam nhé.



—Vâng,không sao đâu cô,cô đừng ngại.Cô hỏi ba cháu cũng được thôi nhưng mà ba Hải cháu ngoài việc công trường ra thì không quan tâm mấy chuyện linh tinh ở phường mình đâu nên là cô cứ muốn gì thì hỏi cháu ạ.



—Ừm,cô biết rồi



—Vậy cháu xin phép



Nói với cô Tú xong,tôi liền quay mặt sang chỗ ba và kéo ba đi.Miệng không quên nói



—Ba ơi,chúng ta vào nhà thôi,con đói lắm rồi.



—Ừm vào nhà thôi,trưa hôm nay ba sẽ ở nhà ăn cơm với Sam.



Ba tôi ngoảnh mặt lại,cố nói thêm với cô Tú



—Tôi bận rồi,cô về nhà được rồi đó cô Tú.



Nói xong,tôi nhanh chóng kéo ba vào trong nhà.Nói thật,trước đây tôi luôn có cảm tình tốt với cô Tú,nhưng trưa nay khi vừa bắt gặp cô ấy và ba tôi nói chuyện với nhau,tự nhiên tôi có chút phật ý.Tâm trạng trong lòng vô cùng khó chịu,Tự nhiên thiện cảm của cô đối với tôi giảm hẳn.Chẳng biết từ lúc nào,tôi chẳng muốn ba tôi tiếp xúc hay nói chuyện với người phụ nữ nào trừ mẹ tôi.Dù ba và mẹ,hai người đã li hôn nhưng với tôi,ba vẫn chỉ là nên là người đàn ông của mẹ,là người ba yêu quý của tôi và Xương..Người phụ nữ khác không bao giờ có thể cướp ba tôi đi được,đó là điều ích kỉ mà tôi luôn đau đáu trong lòng từ lúc tôi biết hình thành suy nghĩ,tâm tư và tình cảm...