Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 36 : Blue castle (sáu)

Ngày đăng: 20:40 19/04/20


m thầm bàn bạc xong, nhóm người Hayden trở lại phía trước căn nhà trông như tổ ong.



Darren đi lên đón, “Mọi người quyết định đến Blue Castle?”



Hayden mỉm cười nói: “Đúng vậy”



Darren lo ngại nói: “Rất nguy hiểm. Thành chủ nuôi rất nhiều ma pháp sư, bọn họ có thể tự do sử dụng thủy hỏa”



Hayden vỗ vai cậu, “Yên tâm. Luôn có cách”



Darren thấy hắn đã quyết ý, chỉ có thể im lặng.



Arnold mặc dù đã chịu cung cấp thông tin, nhưng tâm tình đối với bọn họ vẫn rất mâu thuẫn, chỉ đứng bên cạnh lạnh nhạt nhìn bọn họ nói chuyện, không hề lại gần. Chờ bọn họ nói xong, lập tức ra hiệu cho Darren lại đây, sau đó kéo cậu trở về phòng.



Hansen gãi đầu nói: “Hình như chúng ta bị ghét rồi”



Hayden nói: “Có lẽ tại bộ dạng ngươi không thu hút”



“Tôi rất nổi tiếng với chị em phụ nữ đó!” Hansen cao giọng cãi lại, nhìn nhìn tướng mạo anh tuấn của Hayden, khí thế liền xẹp xuống, “Ý tôi là, so với đại đa số người và vào đại đa số lúc”



Gregory nói: “Khi nào thì chúng ta lên đường?”



Hayden nói: “Chí ít tránh lúc bọn họ minh mẫn nhất”



Gregory nói: “Bọn họ sớm muộn cũng sẽ tìm được nơi này”



Hansen nói: “Chưa chắc. Chúng ta biết đường còn loanh quanh gần một giờ, bọn họ không biết đường, ít nhất phải loanh quanh nửa ngày”



Gregory nói: “Bọn họ không thiếu cái nửa ngày đó”



Hayden đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía tây.



Gregory và Hansen thấy sắc mặt hắn ngưng trọng, đồng thời quay lại.



Chỉ thấy chi chít chấm đen bất ngờ xuất hiện phía chân trời đằng đông, hệt như bầy ong tìm tổ.



Hansen lẩm bẩm rủa một câu, “Ma pháp sư!” Trong quân đội của Hayden cũng có quân đoàn ma pháp sư như vậy, cho nên hình ảnh này đối với bọn họ mà nói quá mức quen thuộc.



Gregory nói: “Giờ chúng ta làm gì đây?” Miệng y đang hỏi, nhưng con mắt đã liếc về phía tổ ong bên cạnh.



Hayden chung suy nghĩ gật đầu nói: “Ta nghĩ chúng ta cần chuẩn bị ít tiền thuê với lễ vật nho nhỏ, cùng chủ nhà đàm phán chút xem sao”



Chủ nhà không phải người dễ đàm phán. Khi Hansen nhảy lên cửa sổ phòng cậu ta, cậu ta lập tức nắm lấy chảo gang làm ra tư thế đánh người.



Darren chặn cậu lại, dè dặt hỏi: “Có chuyện gì à?”




Mundra nhìn hắn một lúc, cầm nửa chiếc bánh mì kia, đưa tới bên miệng Hayden.



Hayden cong mày, mỉm cười cắn một miếng, đầu lưỡi thuận tiện (vờ) lơ đãng liếm ngón tay Mundra. Có điều chờ khi hắn cắn miếng thứ hai, Mundra buông tay rất đúng lúc, cho nên hắn không thể không tự mình cầm bánh mì.



Sắc trời dần tối.



Ma pháp sư thành Cotter mặc dù nhiều, nhưng nhà ở thành Cotter còn nhiều hơn. Ma pháp sư bay lượn trên không chỉ có thể kiểm tra xem đường lớn ngõ nhỏ có bóng người nào khả nghi hay không, bởi vậy sau khi vài nhóm ma pháp sư lượn lờ phía trên nơi ở tạm của bọn họ rời đi, nơi này yên tĩnh trở lại.



Mundra lại thấy buồn ngủ, liền ngả vào lòng Hayden gà gật.



Mối quan hệ giữa Arnold và Hansen sau một khoảng thời gian sống chung ngắn tủn đã hòa hoãn hơn nhiều. Darren quấn lấy Hansen muốn nghe chuyện về quân đội, Hansen phải cắt bớt đầu đuôi, tỉnh lược tên họ mà kể, Darren và Arnold đều nghe tới mê mẩn.



Đến tối, Arnold ngâm bánh mì theo lời Hansen, bởi vì không có nước nóng, cho nên ăn vẫn hơi cứng, có điều nhìn chung vẫn có thể nhét xuống bụng. Hansen được ăn ké một ít. Gregory và tiểu ma pháp sư thì được Mundra cho bánh mì.



Mấy người bọn họ đều mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần suốt một ngày, sau bữa tối, đều cố nén khó chịu mà nằm xuống ngủ.



Căn phòng của Arnold bởi vì có đến ba người chen chúc cho nên không tránh khỏi người dán lấy người. Sau khi Hansen xoay người điều chỉnh tư thế tới ba lần trong mười phút, Arnold đột nhiên hỏi: “Anh từng gặp nguyên soái Hayden chưa?”



Hansen nằm im, mãi sau mới nói: “Đương nhiên gặp rồi”



Arnold hỏi: “Thế, người đó rất lợi hại?”



Hansen nói: “Lợi hại. Đương nhiên lợi hại”



Arnold nói: “Vậy còn anh?”



Hansen nói: “Kém lợi hại hơn ngài ấy một chút”



Arnold im lặng rất lâu, lâu đến mức Hansen sắp lăn ra ngủ, mới nghe cậu nói: “Anh có thể làm thầy giáo tôi không?”







Làm thầy giáo không phải có nghĩa là mỗi sáng sớm thức dậy ngoại trừ rèn luyện thân thể luyện tập đấu khí, còn phải chỉ dạy người khác?



Chỉ tưởng tượng thôi Hansen đã cảm thấy nhân sinh u ám. Nhưng kiên quyết từ chối cũng không tốt lắm, dù gì bây giờ hắn đang sống dưới mái hiên nhà người. Hắn đang cân nhắc viện cớ gì từ chối khéo, Arnold đã lại mở lời, “Tôi biết vị trí ma pháp trận truyền tống, nếu anh bằng lòng nhận tôi, tôi sẽ đưa anh đi”



Hắn không phải người sẽ vì chút ơn huệ mà bán phứt cuộc sống tương lai của mình… Nhưng mà tìm được ma pháp trận truyền tống quả thực rất quan trọng. Hansen vật lộn nội tâm.



Arnold không nghe thấy hắn trả lời, trong lòng vừa thẹn vừa giận, lập tức trở người, xoay mông về phía Hansen, một lúc sau, chợt nghe cậu làm ra tiếng thở đều đều.



Hansen thở dài, nhắm mắt lại ngủ.