Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 37 : Blue castle (bảy)

Ngày đăng: 20:40 19/04/20


Arnold và Darren dậy rất sớm, trời vừa mới sáng đã ra khỏi phòng.



Bọn họ vừa động, Hayden liền tỉnh. Cả đêm hắn đều ngủ rất nông, người đánh trận quanh năm, ở nơi xa lạ theo thói quen luôn duy trì cảnh giác. Bên ngoài truyền đến tiếng lao xao, hình như rất nhiều người đang đi lại. Hắn hơi dịch người, một tay đỡ Mundra, chầm chậm nghiêng thân.



Darren, Arnold và hàng xóm của bọn họ đang đứng trước căn phòng, trong tay mỗi người đều cầm bát đĩa, sau đó tốp năm tốp ba đi ra ngoài.



Hayden nghiêng đầu, thấy Gregory, Hansen cũng ló đầu ra.



Gregory nhanh chóng rụt đầu về, Hansen làm động tác chào Hayden. Hayden quay đầu, phát hiện Mundra đã tỉnh, đang mở to mắt nhìn mình. “Ngày mới”. Hắn mỉm cười, lấy đồ dùng vệ sinh cá nhân ra khỏi túi không gian, thuận tiên ngưng tụ một quả cầu nước thả vào trong cốc, sau đó xoay người rời đi, để lại cho cậu không gian cá nhân.



Hansen thấy Hayden nhảy vào, vội ngồi thẳng người, “Nguyên soái”



Hayden nói: “Suy nghĩ một đêm, ngươi nhận học trò chứ?”



Hôm qua yên tĩnh như vậy, tiếng nói bọn họ truyền qua phòng bên là chuyện trong dự đoán. Hansen nhức đầu nói: “Tôi còn trẻ”



Hayden nói: “Ngươi định cùng học trò tương lai kết duyên vợ chồng?”



“Hả?” Hansen kinh hoàng la lên.



Hayden nói: “Ta cho rằng tôi còn trẻ thường chỉ dùng làm cớ từ chối kết hôn”



Hansen nghiêm túc nói: “Nguyên soái, tôi không giống ngài”



Hayden nói: “Hửm?”



“Tôi là người rất chung thủy trong tình yêu”. Hansen hùng hồn nói xong, phát hiện Hayden cười dài nhìn hắn, trong mắt lóe lên tuyệt đối không phải thiện ý. “Ngươi nói không giống ta là ý gì?”



“Ớ”. Hansen liếm môi khô khốc, đột nhiên nghiêm túc nói, “Nguyên soái, ngài phải đối xử tốt với tiểu thư Monica. Cô ấy là người tốt”



Hayden nhướng mày.



Hansen ngồi không yên dịch dịch cái mông.



Phòng bên truyền đến tiếng nước chảy tí tách, khuôn mặt Hansen chợt đỏ bừng.



Hayden cắt đứt suy nghĩ vớ vẩn của hắn, “Súc miệng”



“À? À, à à”. Hansen xấu hổ quay mặt đi.



Hayden nhảy ra khỏi phòng, tìm một chỗ tẩy rửa, sau đó mới trở lại phòng ở hôm qua.
Trước lúc tạm biệt, Hayden nhẹ nhàng vuốt má Mundra. Thực ra hắn rất mong chờ đối phương có thể nhào đến làm nũng hoặc là hôn tạm biệt các loại, nhưng nhìn vẻ mặt bình thản của Mundra hắn cũng biết là không đời nào, cho nên chỉ có thể chủ động cúi đầu hôn nàng, “Chờ tôi trở về”



Gregory nhìn Mundra, thở phào trong lòng. Mặc dù nguyên nhân bọn họ quen biết chẳng vui vẻ gì, quá trình quen biết cũng không sung sướng, nhưng đối với kết quả này, y hiển nhiên thỏa mãn. Cuối cùng cũng chia tay cậu ta. Đáng tiếc cậu ta là pháp sư vong linh, lại là nam, nếu không, có lẽ y vẫn có thể lợi dụng cậu ta để tranh giành di sản của Gulaba với phu nhân Demi.



Tạm biệt rất đơn giản, ngắn ngủi chưa đến một phút. Nhìn bóng dáng đám người Hayden thoát dần khỏi tầm nhìn, Mundra quyết định trở về ngủ một giấc.



Darren vốn muốn trò chuyện với Mundra, nhưng cậu trời sinh nhát gái, bởi vậy ấp úng một lúc thấy Mundra không phản ứng, liền ngượng ngùng đi về phòng, sau khi về phòng còn bị Arnold mắng cho một trận cái tội nhiệt tình quá mức.



Mundra ngủ rất sâu, cho đến khi có người tiến đến trước mặt cậu mới phản ứng.



Đó là một đôi mắt âm trầm lạnh lùng, không thấy rõ khuôn mặt, bởi khuôn mặt bị giấu sau mũ giáp vàng.



Mundra bị giáp vàng lôi dậy, thấy Arnold và Darren đều bị người bịt miệng, thân thể gầy yếu trong tay giáp bạc giãy dụa kịch liệt, nhưng chỉ phí công vô ích.



Những người khác đều sợ hãi đứng dạt một bên, chỉ có một gã đứng tách biệt, vẻ mặt nịnh nọt đắc ý. Mundra nhận ra gã, đó là chủ nhân của căn phòng cậu ở nhờ.



Mundra nói: “Có thể thả bọn họ không?”



Giáp vàng lạnh lùng nhìn cậu, “Ngươi nghĩ ngươi có thể mặc cả với ta?”



Mundra nói: “Bắt bọn họ có lợi gì đâu?”



Giáp vàng nói: “Bán lấy tiền”



Mundra nói: “Nhưng như vậy đồng bạn của tôi sẽ không biết đi đâu tìm tôi”



Giáp vàng kinh ngạc, cười lạnh nói: “Ngươi muốn chờ bọn chúng anh hùng cứu mỹ nhân sao? Chẳng lẽ ngươi không lo cho an nguy bọn chúng?”



Mundra thản nhiên nói: “Ông tưởng bọn họ tự mình chui đầu vào lưới à?”



Giáp vàng nói: “Được rồi. Ta có thể thả một đứa, ngươi chọn đi, thả đứa nào?”



Mundra không hề do dự chọn Darren.



Vì vậy, Darren bị đưa đi. Cùng bị đưa đi với cậu có gã chủ nhân căn phòng nịnh nọt kia. Lướt qua khuôn mặt biến sắc của gã, giáp vàng nói: “Ta ghét người bán đứng bạn bè”



Chủ nhân căn phòng lập tức sợ xám mặt.