Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 63 : Quang minh thần điện (ba)

Ngày đăng: 20:41 19/04/20


Toàn bộ thành Dans thình lình bị một luồng sáng thật lớn bao phủ!



Khí tràng cuồn cuộn thánh khiết khiến cho pháp sư vong linh toàn thành bỡ ngỡ, người cấp bậc thấp cơ hồ mất đi dũng khí và sức lực nhúc nhích. Gay go hơn là vật chết của bọn họ. Ánh sáng tới quá đột nhiên, đột nhiên đến mức không có thời gian để pháp sư vong linh thu hồi sủng vật, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn chúng hóa thành bột mịn.



Người đàn ông kia cũng vậy. Ông ta quát to một tiếng, thân thể bỗng nhiên giống như tuyết lở, tan thành khói bụi.



Mundra đại khái là pháp sư vong linh thích ứng tốt nhất. Trước đó mang trên tay thần lực Quang Minh đã giúp cậu dần dần quen với loại khí thần thánh này, cho nên ngoại trừ cảm thấy khí vong linh bị áp chế như lúc vừa mang vòng tay Quang Minh, thần trí và hành động đều không bị tổn hại.



Hayden nhanh chóng mở cửa xông ra ngoài, có điều một giây đồng hồ sau, hắn lại vọt về, kéo Mundra còn đang sững sờ chạy đi.



Không trung xanh thẳm bị quang mang trắng xóa bao trùm.



Mặt trời không thấy, mây trắng không thấy, chỉ còn lại quầng sáng chói mắt, giống như cái nắp bình thật lớn, khóa thành Dans lại trong chai.



“Dorothy!” Người nam nhân cùng Dorothy bán quán nghiêng ngả lảo đảo chạy tới. Sắc mặt gã trắng như giấy, bước chân xiêu xiêu vẹo vẹo, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống. Nhưng gã kiên trì vịn tay vào vách tường, gian nan tới gần.



“Dorothy đâu?” Gã khẩn trương nhìn Hayden và Mundra, “Nàng ở đâu?”



Hayden chỉ con đường phía sau.



Người đàn ông kích động vọt lên trước hai bước, chân mềm nhũn, quỳ xuống.



Hayden vươn tay nâng gã ta dậy, kẹp dưới nách, sau đó kéo Mundra đến nơi trữ xác.



Hayden đi không nhanh không chậm, vừa không lề mề, vừa không khiến Mundra không theo kịp. Dù vậy, người đàn ông vẫn khẩn cấp liên tục nhìn ra xa.



“Dorothy!” Khi nhìn thấy thân ảnh phủ phục bên nơi trữ xác, người đàn ông điên cuồng giãy dụa.



Hayden thuận thế buông tay.



Người đàn ông té xuống mặt đật, lại rất nhanh bắn lên, vừa chạy vừa ngã đến trước mặt Dorothy nâng nàng lên.



Thân thể mềm mại của Dorothy tựa vào ngực gã, khăn che mặt bị nhấc lên một góc, lộ ra khối da thịt màu xanh đậm, sau đó lại rủ xuống.



Hayden và Mundra cùng dừng lại, kinh ngạc nhìn một màn trước mắt.



“Dorothy.” Người đàn ông gào khóc.



Dorothy hơi trợn mắt, yếu ớt phun ra một chữ, “Tôi…”



Người đàn ông vội vàng tháo khăn che mặt của nàng xuống để nghe rõ hơn.



Khăn bị tháo xuống, mặt nàng hoàn toàn lộ ra trước mắt Hayden và Mundra. Đó là một khuôn mặt khủng bố dữ tợn khó có thể hình dung. Nửa trên mặt vẫn bình thường, nhưng nửa dưới ngoại trừ vị trí đã biến thành bột phấn rụng ra, còn lại toàn là màu xanh đậm, hơn nữa phần xanh đậm kia sau khi bị gió thổi phất qua, lại tiếp tục bong ra từng mảng, giống như vách tường khô nứt.



Hàm dưới của nàng rất nhanh rụng hết, ánh mắt nhìn người đàn ông, cứng nhắc, thất thần… Hẳn là còn rất nhiều lời muốn nói mà không nói được.



“Dorothy!” Người đàn ông không thể tin mở to mắt, không ngừng xác nhận bi kịch trước mắt, một lúc lâu mới mạnh mẽ ôm nàng vào ngực! Động tác của gã quá mạnh, khiến cho thi thể nàng đứt làm đôi. Nửa thân trên bị gã ôm chặt, nửa thân dưới ngã xuống đất.



Hayden hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Trong đám pháp sư vong linh phát ra tiếng mắng.



Sắc mặt Meron không thay đổi, “Phản kháng chỉ phí công. Chiến hữu của các ngươi đã sáng suốt đầu hàng, chẳng lẽ các ngươi không định học tập bọn họ, cùng bọn họ đứng chung một chỗ?”



“Pháp sư vong linh không có chiến hữu.” Một pháp sư vong linh phì cười.



Các pháp sư vong linh khác sôi nổi phụ họa.



Meron nói: “Vậy tại sao các ngươi lại tụ tập cùng chiến đấu?”



“Bởi vì bọn ngươi là kẻ địch chung của chúng ta! Pháp sư vong linh chỉ chiến đấu vì bản thân!”



Người liên tục mở miệng kia rốt cục khiến cho Meron đặc biệt chú ý. Meron nhìn ông ta toàn thân cao thấp khóa trong áo bào pháp sư màu xám, mỉm cười: “Có thể cho ta biết tên của ngươi?”



Pháp sư vong linh mặc áo choàng xám rốt cục ngẩng đầu, lộ ra gương mặt gầy yếu như người đói, “Condralph.”



Ánh mắt Meron khẽ lóe, “A. Nghe nói dựa theo cấp bậc của ma pháp sư, ngươi là cấp mười.”



Condralph nói: “Không cần dùng phương pháp của người thường đến phỏng đoán chúng ta! Chúng ta là pháp sư vong linh, là khác biệt, là độc đáo!”



Ngôn ngữ kiêu ngạo của ông ta chỉ đổi được tiếng phụ họa của hai ba pháp sư vong linh khác, đại đa số vẫn trầm mặc đối kháng với quang mang càng ngày càng mạnh.



Meron nói: “Được rồi. Nhóm ngươi đã kiên trì chiến đấu, ta đành hầu hạ thật tốt.” Ông ta đáp xuống từ không trung, chậm rì rì lùi lại mấy bước, chỉ thần trượng về phía trước.



Nhóm kỵ sĩ thần thánh đang ngồi trên lưng ngựa đột nhiên xông ra!



Dưới tình huống phó đoàn trưởng không có mặt, Meron là chỉ huy của bọn họ.



Khoảnh khắc đoàn kỵ sĩ thần thánh xông lên, trước mặt các pháp sư vong linh cũng xuất hiện một đám kỵ sĩ vong linh!



Nhân số của kỵ sĩ vong linh chiếm ưu thế áp đảo, nhưng dù sao chúng cũng đang đối mặt với kỵ sĩ đoàn đệ nhất Mộng đại lục. Chỉ mười người cũng có thể phát ra uy lực của một trăm người.



Mắt thấy kỵ sĩ vong linh sắp bại dưới tay kỵ sĩ thần thánh, các pháp sư vong linh rốt cục hết kiên nhẫn, xuất động vu thi.



Gần trăm vu thi nổi giữa không trung, trông mười phần hùng tráng. Nhất là dưới động tác múa may ma pháp bổng của bọn họ, nước lửa đất ba phương tiến đánh, rốt cục giảm bớt thế công của đoàn kỵ sĩ thần thánh, ngay cả hàng tư tế quang minh cũng bị liên lụy, không thể không lui về phía sau.



Bất quá pháp sư vong linh còn chưa kịp cao hứng, liền nhìn thấy thần trượng của Meron vung lên, quang mang vàng rực từ bốn phía hội tụ, thẩm thấu kết giới nước lửa, vọt tới các pháp sư vong linh.



Thần lực quang minh đối với pháp sư vong linh là đả kích trí mạng.



Toàn bộ pháp sư vong linh đứng trước nhất tề thống khổ ngồi sụp xuống. Vu thi bọn họ khống chế lập tức dừng lại.



Thế cục lần thứ hai xoay vần.



Đúng lúc này, người đàn ông ồn ào đòi báo thù cho Dorothy vẫn luôn xen lẫn trong đám pháp sư vong linh đột nhiên giơ cao pháp trượng, cao giọng đọc chú ngữ. Theo thanh âm của gã, một vu thi toàn thân xanh đến phát đen, mơ hồ có thể thấy được khuôn mặt anh tuấn khi còn sống xuất hiện trước mắt…



“Vu yêu?” Trong mắt Mundra phát ra quang mang, lập tức nghe thấy Hayden thất thanh hô: “Phụ thân!”