Một Đêm "Bệnh Kiều" Đột Nhiên Tới

Chương 62 :

Ngày đăng: 21:44 18/04/20


Các vị ma ma được tin trước tiên vào nhà giữa, không cần người chỉ thị, đều tự dựa theo chức vị mà xếp thành ba hàng thẳng đều,thời điểm Ngu Diệu Kỳ nhìn qua liền tự giác báo tính danh cùng phạm vi làm việc, thái độ vô cùng cung kính.



Ngu Diệu Kỳ vốn nghĩ rằng những người này sẽ vội vàng tới đây liên kết với nhau đánh cho mình một đòn, sau đó bản thân sẽ có thể thuận thế xuất vài thủ đoạn đã tính kĩ từ trước, xoay chuyển tình thế để nhanh chóng đứng vững gót chân ở Hầu phủ. Lại không dự đoán được các bà lại hành xử như đã được huấn luyện sẵn, cứ theo khuôn phép cũ. Chẳng lẽ Ngu Tương không hề âm thầm bày mưu đặt kế để bọn họ ngáng chân mình sao?



Trước đó đã suy nghĩ thật tốt, băn khoăn chu toàn rất nhiều, chờ đến khi thấy đám người quản sự kỷ luật nghiêm minh, tất cung tất kính, trong lòng nàng ta càng thêm nghẹn khuất. Thật giống như chém mạnh một quyền vào không khí, có loại cảm giác bị rối loạn. Ngu Diệu Kỳ mượn thao tác uống trà để trung hòa, lại hít sâu vài cái mới có thể khiến tâm trạng hồi phục như thường.



Lâm thị lại không nghĩ nhiều như vậy, chỉ nói sơ vài câu linh tinh kiểu như “ngày sau ta quản gia rất cần các ngươi phối hợp”, sau đó xoay mặt nhìn về phía nữ nhi, ý bảo nàng lấy những điều lệ đã biên soạn ổn thỏa ra.



Lúc này Ngu Diệu Kỳ cũng không vội vã thay đổi những quy củ trước đó của Ngu Tương, chỉ nói hai điểm: một, sau này mỗi tháng không cần phải kiểm tra việc hạ nhân có thuộc gia quy hay không, mọi người trong lòng đều biết là được. Hai, việc quét rác, đốn củi, múc nước cũng phải tuyển ra một tổ trưởng thì sẽ khiến nhân sự trong phủ trở nên dư thừa. Từ nay về sau liền hủy bỏ những tổ nhỏ như thế, người phụ trách những việc ấy sẽ là ma ma quản sự tương ứng. Cuối cùng hỏi mọi người có ý kiến gì không.



Ngu Diệu Kỳ chỉ cải biến hai điểm này cũng có chút băn khoăn, một là để cho mọi người nhẹ nhõm khi thấy biểu hiện của chủ tử mới hiền hoà; hai là lung lạc lòng người, đặc biệt những chức quyền lớn bỗng nhiên được giao cho các vị quản sự; Ba là tiết kiệm số tiền trợ cấp phải chia cho các tổ trưởng, tiết kiệm chi tiêu.



Nàng cũng không dám gây động tác gì quá lớn trong thời gian này, miễn cho lòng người mệt mỏi, mà chỉ ngầm chế định ra những bước đi nhỏ hơn, tranh thủ thực hiện từng cái trong vòng ba đến năm tháng.



Không cần phải nhớ gia quy, đương nhiên đó là điều quá sức may mắn, không người nào phản đối. Tuy nói mỗi tháng tổ trưởng của những tổ nhỏ đều có tiền trợ cấp, nhưng sẽ phải phụ trách về những sai phạm của các tổ viên, áp lực trong ngày thường quá nhiều, lại thêm việc bọn họ không tới cấp bậc của quản sự, không hay gặp chủ tử, cho dù có ý kiến gì cũng không thể nói với ai.



Thấy mọi người lặng im, Ngu Diệu Kỳ đơn giản xem như mọi người đồng ý, cuối cùng nói nếu không còn việc gì nữa thì lui ra. Hiển nhiên mọi người cũng không có ý kiến, hành lễ xong liền lục tục rời đi. Rốt cuộc ngòi thuốc súng của tân quan nhậm chức vô thanh vô tức đã bị thiêu trụi.



Lâm thị cũng rất tán thưởng về sự thông minh tài giỏi của nữ nhi, nói thẳng ra là giao cái nhà này cho nữ nhi nhất định sẽ không xảy ra nhiễu loạn, như thế bà liền có thể yên tâm, dứt lời đi vào nội đường, tiếp tục nhớ lại chuyện cũ với chiếc bài vị. 



————————-



Tây sương tiểu viện…



Lập tức có người báo lại hành động của Ngu Diệu Kỳ cho Liễu Lục biết, lại được Liễu Lục bẩm báo Ngu Tương.




Kim ma ma thấp giọng giới thiệu: “Hai nha đầu này vốn nha đầu thông phòng lão thái thái đưa đến cho Hầu gia, cũng không biết tại sao bị tam tiểu thư phái đến phòng châm tuyến, đã bốn năm rồi, đến cả mặt mũi Hầu gia cũng chưa thấy. Hầu gia mặc kệ, lão phu nhân cũng sẽ không ra mặt vì các nàng. Các nàng nghe thấy người chưởng gia, đã tới đây cầu người. Dù sao người cũng là cô nương chưa lấy chồng, không nên nhúng tay, hay là giao cho phu nhân quyết định đi. Mới vừa rồi ta đã nói người không cần sốt ruột, thấy không, các nàng tự động tìm đến đây rồi kìa.”



Ngu Diệu Kỳ hơi hơi vuốt cằm, trầm ngâm một lát lại nói: “Ngươi nói cho mẫu thân, gọi các nàng đến viện đại ca hầu hạ đi, một người hầu hạ rửa mặt chải đầu, một người hầu hạ văn chương. Đại ca đã lễ đội mũ *, không thể ngay cả một nô tỳ ấm giường cũng không có, nói ra chẳng phải sẽ khiến người ta chê cười sao.”



Phải tìm chút cơ thiếp mỹ mạo khiến Ngu Phẩm Ngôn phân tâm, tốt nhất vẫn nên nhanh chóng cho hắn cưới vợ, có thê thiếp thành đàn, nữ nhân cả sảnh đường, đến lúc đó hắn còn tâm tư nào đi quản Ngu Tương? Đến lúc đó chỉ sợ cả lão thái thái cũng không còn quan tâm nàng ta nữa kìa.



Lễ đội mũ* (thời xưa khi con trai đến 20 tuổi thì tiến hành lễ đội mũ, cho biết người đó đã trưởng thành)



Càng nghĩ càng cảm thấy việc này rất tốt, nàng giữ chặt lấy Kim ma ma đang vội rời đi, hỏi: “Đại ca đã có hôn ước chưa?”



“Đã định rồi,” Kim ma ma gật đầu: “Lúc chưa sinh ra đã định oa oa thân rồi, đối phương là đích tiểu thư của phủ Tĩnh quốc công. Chỉ là trước mắt nàng đang phải giữ đạo hiếu, mới chậm trễ cọc hôn sự này.” Kim ma ma cả ngày ở cùng Lâm thị, lại mất quyền lực, hiểu biết không còn linh hoạt như ngày xưa, tin tức lão thái thái và Ngu Phẩm Ngôn muốn từ hôn bà ta cũng chưa nghe chút gió nào



Đừng nói bà ta, liền ngay cả phần lớn hạ nhân cũng không biết tính toán của chủ tử, còn cho rằng sau khi trừ phục, Thường Nhã Phù sẽ vào cửa.



Ngu Diệu Kỳ khẽ ngẫm nghĩ một lát, lại hỏi: “Nàng còn phải giữ đạo hiếu bao lâu?”



“Không lâu, đến cuối tháng là có thể trừ phục.” Kim ma ma bấm tay tính toán.



“Đi đi, ta đã biết, ngươi dẫn Xuân Mai cùng Đông Thủy đễn chỗ mẫu thân đi.” Ngu Diệu Kỳ đuổi Kim ma ma đi rồi, không khỏi thoải mái cười, nghĩ đi nghĩ lại đến lúc tân tức phụ vào cửa sẽ chưởng quản việc bếp núc, lại giận tái mặt, cân nhắc xem phải đối phó thế nào.



Bất quá chỉ cần Lâm thị không buông tay, làm sao tức phụ có thể cứng rắn giành lấy, lại nạp thêm vài mỹ thiếp cho Ngu Phẩm Ngôn, vị đích nữ phủ Tĩnh quốc công kia cũng không còn hơi sức đâu mà quản việc này. Ngu Diệu Kỳ dựa vào lưng ghế, trong lòng cuất hiện rất nhiều ý nghĩ đang chuyển biến, biểu tình chậm rãi từ chần chừ biến thành kiên định.



hết chương 62