Một Đêm "Bệnh Kiều" Đột Nhiên Tới

Chương 87 : Bánh sinh nhật số 4

Ngày đăng: 21:44 18/04/20


Thường gia ăn quá nhiều buồn bực, qua ba ngày sau liền tự động tới cửa từ hôn, tất cả những lễ vật đính hôn lúc trước cũng đều trả về nguyên vẹn, thái độ cũng xem như thành khẩn.



Lão thái thái vui vẻ nhận lấy, thẳng thắn nói rằng chuyện quá khứ không cần nhắc lại.



Mẹ con Thường gia thấy Ngu phủ cũng không có ý định làm khó dễ, lúc này tảng đá lớn treo trong lòng mới thật sự được hạ xuống.



Lại qua hơn nửa tháng sau, lão thái thái nghe nói Tử Hướng các chuyển đến đây một đám hàng hóa nước ngoài mới lạ, trong đó có một loại gương soi chói lọi sáng trưng, có thể chiếu rõ từng nét mặt bóng người soi vào, bà phỏng đoán cháu gái mình thích chưng diện như thế nhất định sẽ rất háo hức với món đồ ấy, liền để cho cháu gái theo mình đến đó chọn lựa.



Ngu Tương vừa nghe liền biết vật ấy chính là gương thủy ngân, tất nhiên là hoàn toàn đồng ý, ra khỏi cửa viện đã thấy mẹ con Lâm thị cũng theo sát không tha, nhất thời tâm tình tốt đẹp bị vơi hơn phân nửa.



Đám người phân chia ra ngồi trên hai chiếc xe ngựa chạy đến Tử Hướng các, nữ quyến các nhà khác cũng vừa nhận được tin tức đều vội vàng tìm đến, một dãy xe ngựa đồng loạt ngừng một lúc. Ngu gia tuy chỉ có tước vị bậc hai, nhưng Ngu Phẩm Ngôn cũng là người quyền quý nhất đẳng trong kinh, chủ quán không dám chậm trễ, lập tức sai vài tên tiểu nhị tiến lên chiêu đãi.



Những vật như tháp lụa của Tây Dương, vải lụa tơ tằm, đồng hồ, hộp âm nhạc, kính thủy ngân đều được trưng bày ở những vị trí bắt mắt nhất trong các, ai tới đây cũng phải chạy lên nhìn một cái kiểm tra.



Ngu Tương thấy chỗ kia nhiều người, liền bảo Đào Hồng đẩy mình ra phía sau mấy Phiến Bác Cổ, muốn chọn lựa một ít vật nhỏ tinh xảo. Một sợi dây chuyền Tây phương bằng bạc đã hấp dẫn tầm mắt của nàng, đang muốn đưa tay lấy về, lại bị người khác giành trước.



Ngu Tương nhướng mi oán giận trừng lại, chợt hô lên: “Thái tử điện hạ?”



Trong mắt Thái tử chứa đầy ý cười, nhìn ra ra ý bảo đừng lên tiếng.



Ngu Tương lập tức dùng bàn tay nhỏ bé che miệng mình lại.



“Ngươi thích vòng cổ này sao?” Thái tử thấp giọng hỏi nói.
Đúng như Thái tử đoán trước, những con đỉa bên trong lỗ mũi Thái tử phi cùng bọn nhỏ đúng là do Từ sườn phi sai người nhét vào, mục đích chẳng qua cũng chỉ là muốn được phù chính, có thể giúp con trai của nàng ta trở thành trưởng tử. Vì mấy năm gần đây Từ gia giữ trọng binh, Thái Hậu lại muốn lung lay triều đình, Thành Khang Đế đã sớm không thể nhịn được nữa, nhờ vào chuyện này mới có thể hung hăng trị tội Từ gia, từ Mậu thân là Cửu Môn Đề Đốc ngay lập tức bị Ngu Phẩm Ngôn cho một đao lăng trì xử tử.



Vì nữ quyến Từ gia được Thái Hậu đau khổ cầu tình giúp, nhờ đó mới được miễn trừ cái chết, nhưng gia sản đã bị tịch thu, cuộc sống qua ngày vô cùng khổ sở. Mà Từ sườn phi, tên đầu sỏ gây nên mọi chuyện đã bị Thành Khang Đế ban thưởng một chén rượu độc, nhưng chỉ tuyên với bên ngoài là bị bạo bệnh mà chết.



Lúc trước sở dĩ Từ sườn phi có thể nghĩ ra độc kế như vậy, chẳng qua cũng vì ngẫu nhiên nghe được một tiểu nha đầu nói chuyện phiếm với người khác có đề cập đến những truyền thuyết hương dã nông thôn. Nhưng trước khi Từ sườn phi nổi lên ý nghĩ điên cuồng đó, tiểu nha đầu kia liền bị bệnh chết, vả lại bản thân nàng ta là cô nhi, lai lịch cũng không có gì khả nghi.



Đủ loại tình huống nhìn như vô cùng trùng hợp, lại khiến Thái tử cùng Ngu Phẩm Ngôn phải để tâm. Từ sườn phi này chính là bị người ta lấy ra làm cây dao giết người, kẻ chủ mưu chân chính phía sau màn độc thủ này vẫn còn đang núp trong bóng tối.



Trong lúc Thái tử còn đang mải nhớ lại chuyện lúc trước, Ngu Diệu Kỳ đã xông lên phía trước che chở cho Ngu Tương, vừa nâng phụ nhân kia lên vừa khuyên giải: “Mọi người tỉnh táo lại rồi từ từ nói chuyện đi. Vị phu nhân này, sao không theo ta đi vào nội thất chỉnh sửa lại trang phục, sau đó từ từ ngồi xuống nói chuyện với nhau. Nếu Ngu phủ ta có làm chuyện gì có lỗi với bà, ta nguyện ý nhận lỗi với bà được không. Chúng ta nên chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, nói lý lẽ giải quyết đi.”



Phụ nhân kia không chịu nghe lời khuyên, ngược lại hung hăng phun một ngụm nước miếng.



Ngu Diệu Kỳ nghiêng người tránh né, vẻ mặt lo âu mang theo vài phần thương hại, thêm chỗ diện mạo nàng thanh lệ thoát tục, giọng nói ôn nhu hòa hoãn, lại được Ngu Tương hung thần ác sát phụ trợ làm nền phía sau nên càng tăng thêm vẻ từ bi nhân hậu lên gấp nhiều lần.



Theo ấn tượng quan sát ban đầu của mọi người, tất cả đều rất đồng tình với vị phụ nhân kia, kì thị Ngu Tương, ngược lại càng thêm thương tiếc Ngu Diệu Kỳ, thương tiếc nàng làm sao có thể dạy bảo được một người muội muội không thể bớt lo như vậy.



Ngu Diệu Kỳ còn chưa kịp đắc ý, đã bị Ngu Tương phất tay đẩy ngã, thiếu chút nữa ngã ngửa ra một bên: “Lăn qua một bên cho ta! Bà ta nhảy lên lên trên đầu ta chính là muốn nhảy lên trên đầu Ngu phủ chúng ta ngồi, nếu ta đồng ý nói lý lẽ giải hòa với bà ta, bát nước bẩn bà ta hắn lên trên đầu Hầu phủ chúng ta chẳng phải không bao giờ được tẩy sạch sao? Còn nữa, nếu lòng dạ bà ta âm mưu trả thù riêng mà tự sát, còn không phải người bên ngoài sẽ chửi Ngu phủ ta giết người diệt khẩu, ngược lại còn khiến ca ca phải chịu cái tội không phải mình làm! Muốn nói gì thì nói ngay tại đây cho ta!”



Dứt lời nàng liếc mắt nhìn Ngu Diệu Kỳ, giọng nói lạnh lẽo: “Ngươi muốn hãm hại ta cũng không chịu nhìn xem đây là thời điểm nào sao, bây giờ ta không có tâm tư chơi đùa với ngươi. Giải bà điên kia lên đây cho ta!”



hêt chương 87