Mục Cửu Ca

Chương 64 :

Ngày đăng: 02:08 19/04/20


“Hú hú…..”



Tiếng còi báo động chói tai đột ngột vang lên trong khu nghỉ ngơi của thí sinh.



Cửu Ca giật mình ngồi dậy, bật đèn, cầm lấy kích điện giấu dưới gối. Cô mặc áo ngủ nhảy xuống giường, bò qua một cái giường khác men theo tường đi ra cửa. Cửa lớn khép hờ. Tiếng còi báo động tuy chói tai nhưng Cửu Ca cảm thấy thật may mắn vì Hoa Vô Ý đã cẩn thận lắp đặt thiết bị báo động trong phòng cô. Không ngờ nửa đêm thực sự có người muốn lẻn vào phòng cô.



Trên hành lang, cửa các phòng đều mở ra. Có người vội vàng gọi điện cho nhân viên chương trình, có người không dám đi ra ngoài chỉ dám nhìn qua cửa sổ. Đối diện phòng Cửu Ca cũng có vài người ló ra ngoài xem xét, nhân viên của chương trình ở cùng tầng đều chạy ra khỏi phòng, ngoài ra còn có một đám bảo vệ xông tới. Tiếng còi báo động vang vọng cả dãy nhà nên nhất thời chưa biết tiếng còi phát ra từ phòng nào. Lạ ở chỗ, qua camera theo dõi, bảo vệ không phát hiện ra điều gì bất thường.



Cuối cùng, người phát hiện ra tiếng còi báo động là Bàn Tứ Muội ở bên trái phòng Cửu Ca. Cô gái này lá gan cũng lớn thật, không có vũ khí phòng thân lại dám đẩy cửa xông vào phòng Mục Cửu Ca vừa đẩy, vừa gọi.



” Cửu Ca, cô đâu rồi? Có sao không?”



Tịch Hoà – người ở phòng đối diện Cửu Ca thấy Bàn Tứ Muội làm vậy, vội chạy tới ngăn lại, kéo cô ấy ra, sau đó buông tay, đỏ mặt nói nhỏ.



“Cẩn thận!”



Cửu Ca nghe được tiếng gọi vừa trả lời ” Tôi không sao” vừa nhanh chóng giấu kích điện xuống dưới gối, chạy ra cửa tắt còi báo động, mở cửa.



Bảo vệ và nhân viên chương trình đều chạy tới, mọi người thấy hành động của Bàn Tứ Muội nên đều tụ tập trước cửa phòng của Cửu Ca.



“Tất cả mọi người tránh ra một chút! Đã xảy ra chuyện gì? Có ai bị thương không?”



Mười phút sau, mọi người đều lui hết. Nhân viên chương trình khuyên họ trở về phòng nghỉ ngơi sớm.



Trong phòng Cửu Ca, tổng giám sát chương trình – Lão Từ vừa nhìn thấy Cửu Ca đã nhăn nhó mặt mày. “Ở trong phòng lắp đặt thiết bị báo động sao cô không nói cho đội bảo vệ một tiếng?”



“Tôi thật sự không ngờ sẽ xảy ra chuyện này. Hơn nữa cũng không ai bảo tôi là muốn lắp đặt thiết bị  trong phòng phải báo trước cho chương trình. Có điều vấn đề quan trọng bây giờ không phải là nên điều tra xem nửa đêm ai đột nhập vào phòng tôi sao?”



Tuy rằng cô không muốn làm lớn chuyện nhưng thấy thái độ bất công của Lão Từ cô muốn nhịn cũng nhịn không được.



“Vì sao nửa đêm người ta muốn đột nhập vào phòng cô? Cô nghĩ có người muốn hại cô sao? Còn nữa, đi ngủ sao cô không khoá cửa lại?”



Cửu Ca hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh.



“Thưa tổng giám sát, sao anh biết tôi không khoá cửa? Anh đã kiểm tra qua phòng tôi rồi hả?”



Cô thực sự muốn giữ hoà khí với người ta nhưng dường như người ta đã có thành kiến với cô từ trước. Điều này cô dám khẳng định.



“Khụ!”



Đội trưởng Vương – đội trưởng đội bảo vệ đi tới cửa ngắt lời hai người.



“Tổng giám sát Từ, không có dấu vết gì, chứng tỏ người này có thẻ phòng. Chốt cửa và còi báo động nối với nhau nên khi đối phương định mở cửa thì còi báo cũng kêu.”




Cửu Ca chỉ chỉ di động, cười bảo Tứ Muội và Tịch Hoà.



“Chồng tôi.”



Hai người hiểu ý, phất tay ý bảo cô cứ nói chuyện với chồng mình.



Cửu Ca đi tới bên ngoài vườn hoa.



Trong điện thoại Hoa Vô Ý suy nghĩ một lát mới lên tiếng.



“Trong bí truyền của Tô Gia rốt cuộc có bí mật gì nữa? Bọn họ có lẽ không muốn giết em. Nếu muốn giết em, có rất nhiều cách, nửa đêm không cần chạy tới phòng em. Như vậy chắc chắn bọn hắn muốn biết điều gì đó từ em? hoặc là muốn thứ gì đó trên người em?”



“Vô Ý, xin lỗi, có một số chuyện….”



“Em không cần chuyện gì cũng phải nói với anh. Tuy rằng anh thực sự rất muốn biết”



Hoa Vô Ý thẳng thắn thừa nhận.



“Không sao, từ những người muốn hại em anh cũng có thể điều tra được một ít, với đầu óc của anh có thể đoán được chân tướng.”



“….Anh đang đùa à? Tiểu Hoa tiên sinh.”



Cửu Ca 囧.



“Ý em là chồng em rất ngốc hả?”



Trong giọng nói của Hoa Vô Ý có ý cười, người khác có lẽ nghe không hiểu nhưng Cửu Ca cũng nở nụ cười.



“Đợi tới khi anh đoán được là ai, nhớ nói cho em biết, em xem anh đoán được bao nhiêu.”



Hoa Vô Ý bắt đầu suy luận.



“Theo những gì anh biết về bí truyền của Tô gia thì có thể chia làm 3 thứ: kỹ thuật thêu tay, bản vẽ thêu và đá thử máu. Ba thứ này chắc chắn có liên quan với nhau, có thể thông suốt toàn bộ bí truyền của Tô gia. Có lẽ bí mật này không phải chỉ có một mình em biết.”



Hoa Vô Ý dường như nghĩ tới điều gì, đột nhiên à lên một tiếng.



Tim Cửu Ca đập liên hồi.



“Trên đời này không có bức tường nào chắn kín được gió. Bí truyền cửa Tô gia có thể truyền tới ngày hôm nay, thậm chí còn giữ gìn được đầy đủ, chắc chắn trong một thế hệ không chỉ có một người biết. Cửu Ca, trước kia ở Tô Gia có ai thờ cúng hay tế tự gì không?



Đột nhiên mặt Cửu Ca biến sắc.