Mục Cửu Ca
Chương 75 :
Ngày đăng: 02:09 19/04/20
Phong Ức cầm lấy tấm ảnh bị ném lên bàn, nhìn xong lập tức ngẩng đầu nói: “Đây là do camera chụp lại, tôi và Cửu Ca trong lúc đó không có gì …..”
“Bịch.”
Phong Ức “A” một tiếng rồi che hai mắt của mình.
“Cửu Ca là tên mà anh có thể gọi sao?” Hoa Vô Ý vơ lấy ảnh chụp rồi xé nát: “Về sau không được đi tìm vợ tôi, nếu không tôi nhìn thấy một lần sẽ đánh anh một lần.”
“Tôi chỉ đi hỏi cô ấy….”
“Bịch.”
Phong Ức đau đến mức chảy nước mắt, hai hốc mắt của anh ta đã bị đánh đến tím đen.
“Dám châm ngòi li gián tình cảm vợ chồng chúng tôi? Muốn đùa giỡn chuyện gì!” Hoa Vô Ý túm lấy áo của Phong Ức, nhắm ngay mũi của anh ta đấm thêm một cú.
Phong Ức bị đánh đến đần người, người này không phải dân làm kỹ thuật sao? Sao lại giống y như lưu manh hở ra là đánh người vậy?
Hoa Vô Ý đấm ba đấm vẫn chưa hết tức, bèn kéo người từ chỗ ngồi dậy, nhắm ngay bụng, đấm thêm một cái!
“Á!” Phong Ức muốn đánh trả, lại bị đánh thêm một cái lên mặt.
“Nói ông nội anh và tôi có liên quan? Ông nội anh là loại cà thối nát nào mà lại có quan hệ với tôi chứ?” Trái một câu, đánh một cú!
“Cửu Ca tuy rằng không nói rõ, nhưng tôi có thể đoán được anh nói gì với cô ấy, dụ dỗ phụ nữ có chồng, anh còn có thể hèn kém hơn nữa không?” Phải một câu, lại đánh một cú!
TMD, dám dụ dỗ vợ ông đây! Chưa hết giận, lại đạp thêm hai cái!
“Dừng tay! Anh đánh đủ chưa hả! Nếu còn động thủ nữa, tôi sẽ gọi bảo vệ!” Phong Ức vừa bảo vệ khuôn mặt vừa kêu to.
Hoa Vô Ý giật lấy điện thoại trên bàn đưa đến trước mặt anh ta: “Đây, vừa lúc tôi muốn cho mọi người trong trường này biết anh là cái loại giáo sư bên ngoài thì đạo mạo, bên trong thì thối nát như thế nào, dụ dỗ vợ người khác như thế nào, bị chồng người ta tới tận trường hành hung, tôi tin học sinh trong trường của anh nhất định sẽ thích nghe những lời đồn đại như thế này lắm.”
Phong Ức nào dám gọi điện thoại, chỉ cầu hôm nay Hoa Vô Ý không đánh chết mình, anh ta tuyệt đối không dám gọi người đến chỗ này, nếu chỉ vì chuyện anh ta đi tìm Cửu Ca để hỏi một chút chuyện về kỹ nghệ gia truyền của Tô gia thì thôi, nhưng anh ta lại động tâm, nói những lời không nên nói, còn bị người khác chụp lại cảnh ám muội như vậy, bị chồng người ta tìm đến cửa, anh ta có nói như thế nào cũng đều không có lý.
Đúng rồi, ảnh chụp!
Cuộc sống của mỗi người đều do tự bản thân người ấy quyết định, dám làm thì dám chịu. Chẳng qua chỉ là một cái clip nho nhỏ mà thôi, lâu ngày rồi thì còn ai nhớ đến nữa, mà cho dù có nhớ thì có làm sao? Chỉ cần làm người chính trực thì người khác cũng chỉ dám nói đôi ba câu rồi thôi.
Cửu Ca tin việc nhỏ như vậy chưa đủ sức để đánh ngã Hàn Điềm Phương, nói không chừng người nào đó còn có thể nhân cơ hội đập nồi dìm thuyền, lợi dụng điểm yếu của bản thân, những điều có thể lợi dụng đều lợi dụng cho hết để đi dụ dỗ người khác cũng nên.
Những Cửu Ca phán đoán về Hàn Điềm Phương không hề sai.
Hàn Điềm Phương nhìn bề ngoài thì lung lay như sắp ngã, nhưng trong lòng lại như sóng biển qua cơn bão.
Cô ta nhìn ba người Cửu Ca ở phía xa xa chứ không lại đây, trong ánh mắt sự đố kỵ đã vượt qua hận ý.
Cô ta chắc chắn chuyện clip bị bại lộ nhất định có liên quan tới Mục Cửu Ca.
Để trả thù Mục Cửu Ca, cô ta đã lén nhờ thợ ảnh chụp trộm ảnh tình tứ của Phong Ức và Cửu Ca.
Đáng tiếc phim ảnh còn ở trong tay người thợ ảnh kia, file gửi qua mail cũng không thấy đâu, khiến cô ta muốn gửi những tấm ảnh chụp đó đến tổ tiết mục cũng không thành công. Thật đáng hận!
Vì sao đến bây giờ Mục Cửu Ca vẫn bình yên vô sự?
Vì sao cô ta lại có thể gả cho một người đàn ông có năng lực đến vậy, có bối cảnh đến vậy?
Vì sao cô ta còn được thừa kế kỹ nghệ gia truyền của Tô gia?
Vì sao Hàn Điềm Phương cô lại gặp nhiều chuyện không hay như vậy? Vì sao Mục Cửu Ca luôn may mắn hơn cô?
Vì sao cuối cùng người thân bại danh liệt lại là cô, đường đường là một thiên kim đại tiểu thư có địa vị, có học thức, có tướng mạo?
Nhất định là sai ở chỗ nào rồi, là ông trời bất công!
Không! Cô không cam lòng!
Cô sẽ không bị đánh bại như vậy, cô nhất định phải đoạt lại hết tất cả của Cửu Ca!
Ánh mắt của Hàn Điềm Phương liếc một vòng các nhân viên công tác, trong lòng đoán xem ai có giá trị lợi dụng nhất, khi nhìn thấy phụ trách Từ thì cô ta bỗng “Ưm” một tiếng, hợp thời ngất xỉu vào lòng anh ta.