Mục Tiêu Của Tôi, Định Mệnh Của Tôi
Chương 36 : Anh ấy là một tên nhát gan
Ngày đăng: 10:39 18/04/20
Lăng Họa đứng bất động tại chỗ, sững sờ nhìn Cù Khê Ngưng ở đối diện mình.
Giây phút anh cởi mũ xuống, cô như ngừng thở.
Trong một chuỗi trầm mặc dài miên man, cô chỉ còn nghe thấy từng nhịp tim đinh tai nhức óc của mình, nhịp này nối tiếp nhịp kia.
Khuôn mặt anh vẫn như trước đây, vẫn tuấn tú, vẫn sắc bén, vẫn lạnh lùng. Chỉ là trong đôi mắt anh lúc này có thêm nhiều tơ máu, dường như đã một thời gian dài anh không được ngủ đủ giấc, cằm cũng đã lún phún râu. Anh của trước kia lúc nào cũng chỉnh trang bản thân sạch sẽ đến không còn tỳ vết, hoàn toàn trái ngược với dáng vẻ hiện tại.
Trông anh còn bụi bặm, tinh thần vô cùng mệt mỏi.
Một năm rồi.
Cô nghĩ.
Hôm qua khi vừa chúc mừng kỷ niệm tròn một năm ngày cô tới Chính phủ nước A làm việc, cô mới cảm nhận được sâu sắc rằng thì ra mình đã rời khỏi nước D, rời xa nơi có anh đúng một năm rồi.
Xuân hạ thu đông lững thững trôi, bao nhiêu mùa trăng tròn rồi lại khuyết, cô sống ở một đất nước mới, làm việc tại một thành phố mới, tụ tập bạn bè, tập gym, nghe nhạc... Một mình cô làm không biết bao nhiêu việc, quen chẳng đếm hết số người. Cô sống vừa đầy đủ vừa vui vẻ, dường như chẳng có bất kỳ chỗ nào cảm thấy khó chịu hay không quen.
Có lúc ngẫm nghĩ cô cũng cảm thấy dường như mọi trải nghiệm của mình một năm trước, tất cả những câu chuyện của mình và người này một năm trước đều đã dừng lại vào đúng nghi lễ nhậm chức của anh. Cả một khoảng ký ức dài đằng đẵng sau đó đều chỉ còn là một mảng trắng xóa.
Trong vòng một năm này, cô ép buộc bản thân mình không được nhớ về anh nữa.
Cô càng không ngờ rằng mình vẫn còn cơ hội gặp lại anh.
Cho tới... một phút trước.
Sau khi Cù Khê Ngưng nói xong câu đó, anh cũng im lặng, cứ thế nhìn cô, yên lặng quan sát khuôn mặt của cô.
Anh trong bộ dạng này hoàn toàn khác với những gì cô hiểu về anh. Ánh mắt quá chăm chú ấy khiến cô nhanh chóng cảm thấy thiếu tự nhiên.
Tâm trạng của cô cũng từ sự ngỡ ngàng, khó tin ban đầu chuyển sang muôn vàn cảm xúc đan xen lẫn nhau.
Lăng Họa cúi xuống, cầm mười một món quà đã được mình bóc hết ra ở dưới đất lên.
Cô cầm lấy chiếc hộp đựng to nhất, lần lượt nhét tất cả vào trong.
Sau khi nhét xong, trong tay cô chỉ còn sót lại bức ảnh cả gia đình đầm ấm hạnh phúc của chồng và bố mẹ Lina.
"Bức ảnh này tôi xin nhận." Cô nhìn về anh, nói bằng ánh mắt bình tĩnh: "Còn những thứ khác, bao gồm... cả anh trong đó, cảm ơn ý tốt của anh, nhưng tôi không cần".
Trong đôi mắt Cù Khê Ngưng chợt lóe lên một chút kỳ lạ, dường như anh hoàn toàn không dự liệu trước phản ứng này của cô. Rất nhanh, đầu mày anh nhíu chặt lại: "Album của Tạ Tu Dực, bức tranh của con trai cậu ấy, em cũng không muốn lấy?".
Đúng lúc này, chuông điện thoại của cô vang lên.
Trên màn hình hiển thị một dãy số lạ. Cô cầm di động, đứng dậy, đi ra ngoài nghe máy.
"A lô?"
"Rene?" Đầu kia là giọng con gái lảnh lót.
Giọng nói này cô đã từng nghe nhưng không chắc chắn lắm: "Cô là...".
"Em Molly đây." Cô gái khẽ cười: "Em gái của anh Chase".
Vừa nghe thấy cái tên đó, cô liền nhíu mày theo phản xạ. Nhưng đây dẫu sao cũng không phải là anh, là cô em gái dễ thương ngây thơ của anh, cô thật sự không đành lòng nói những lời ác ý.
"Ừm, em có chuyện gì không?"
"Em cũng không biết làm vậy có đúng hay không. Em gọi điện cho chị thế này anh trai em không biết đâu?" Molly hạ thấp giọng: "Anh ấy vừa về nhà, trông mặt mày bí xị, không vui chút nào".
Cô cụp mắt xuống, không biết nên trả lời thế nào.
"Anh em chưa bao giờ chịu kể những chuyện xảy ra giữa hai người. Nhưng có một chuyện em vẫn muốn để chị biết. Mười một món quà hôm nay anh ấy mang tới cho chị thật ra là anh ấy đặc biệt gửi từ nước D sang cho em hằng tháng. Em nói để em mang qua cho chị, anh ấy lại không đồng ý."
"Những món quà ấy đều do anh ấy tìm kiếm dựa theo sở thích của chị. Thật ra trước đó anh ấy có bay sang đây một lần, để tìm gia đình cô Lina đã qua đời trong vụ nổ bom muốn để chị biết họ sống rất tốt."
"Anh ấy là một người anh trai tốt, nhưng lại là một người đàn ông tồi. Em biết là xưa nay anh ấy đối xử với phụ nữ tệ bạc lắm, anh ấy bản chất có hơi gia trưởng. Nhưng em thật sự chưa từng thấy anh ấy đối xử với cô gái nào như chị."
Nói tới đây Molly ngừng lại: "Em vốn dĩ không muốn làm thuyết khách để tạo áp lực cho chị vậy mà tới cuối cùng vẫn hơi giống vậy. Mà thôi em chỉ nói tới đây thôi, em chỉ cảm thấy những chuyện này chị nên biết".
"Thật ra anh ấy là một tên nhát chết, vì chính bản thân anh ấy cũng không biết ý nghĩa của chị đối với mình."
~Hết chương 36
*Lời tác giả: Mười hai món quà bao gồm cả đại đế, chiêu thức tán gái khiến chị em đổ sụp nhưng lại không thể hạ gục Tiểu Họa. Thật sự muốn viết những cảm xúc loài người đối với một người phi nhân loại như Đại đế! Tôi không để con trai của anh ấy gọi Đốc Mẫn là bố là tôi đã nương tay lắm rồi đấy!
*Lời dịch giả: Bộ truyện "Mục tiêu của tôi, định mệnh của tôi" đã được một nhà xuất bản mua bản quyền, nên để giữ bản quyền tác giả, mình chỉ có thể dịch cho các bạn đọc thêm 5 chương nữa. Chúng ta sẽ phải tạm biệt Cù Teddy một thời gian, hy vọng không quá lâu:3
Hy vọng tin hơi buồn này không làm các bạn cụt hứng. Chúng ta sẽ cùng đợi bản xuất bản nuốt nà và đẹp đẽ hơn. Nếu quá lâu, mình sẽ lại đăng lên đây để mọi người cùng tám.
Khi truyện kết, yên tâm mình sẽ spoil cái kết để mọi người không bứt rứt. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ Chase và Rene trong thời gian qua ^^