Mục Tiêu Của Tôi, Định Mệnh Của Tôi

Chương 47 :

Ngày đăng: 10:39 18/04/20


Lăng Họa vốn dĩ còn đang nhướng mày, mỉm cười nghịch di động của anh. Nhưng vừa nghe anh nói xong câu này, bàn tay của cô chợt khựng lại.



Cù Khê Ngưng quan sát sắc mặt cô, chậm rãi lấy lại di động: "Em tưởng anh không biết tên đầu heo Ngô Thiên Thu đó đang suy nghĩ cái gì à?"



Cô nhanh chóng suy nghĩ xem nên trả lời anh thế nào: "... Em thấy không thoải mái, em phải đi tắm đã."



"Anh bế em đi." Ánh mắt sâu hút của anh sáng lấp lánh: "Chúng ta tiếp tục nói về chuyện này."



***



Lăng Họa thấy không thể trốn tránh được, đành nằm ườn trên giường giả vờ chết: "Vậy lát nữa em mới đi."



"Em định bao che cho Ngô Thiên Thu ngay trước mặt anh?"



Con ngươi của cô đảo đảo: "Mỗi người đều có quyền theo đuổi một người mà mình thích. Molly được yêu quý như thế, anh đâu thế giấu nhẹm nó đi cả đời?"



"Cậu ta để ý Molly từ khi nào?" Cù Khê Ngưng lạnh lùng nhướng mày.



"Chính là ngày anh lừa em tới nhà anh đó." Cô quay lại nhìn thẳng vào anh, ngữ khí khá cứng: "Đừng nói Ngô Thiên Thu, anh cũng đạt đẳng cấp VIP trong danh sách những gã đàn ông tồi tệ đó."



Người bị gọi là gã đàn ông tồi tệ lại không hề tức giận: "Sau đó thì sao? Em đã cho cậu ta số điện thoại của Molly?"



Cô vênh cằm lên: "Anh định buộc tội cả em?"



Anh lắc đầu, hờ hững nói: "Anh chẳng thể làm gì được em, nhưng anh có hàng trăm cách dằn mặt cậu ta."



"Anh đúng là đồ cuồng em gái." Cô tức không chịu nổi, quát anh: "Đây có phải xã hội nô lệ đâu, không thể để họ tự do phát triển tình cảm à? Anh còn chưa biết Molly có thích anh ấy không mà?"



Cù Khê Ngưng không nói, nhưng lập tức kéo cô ra khỏi chăn, bế bổng lên đi vào phòng tắm: "Em không cần lo cho chuyện của họ."



Thói quen kiểm soát và mưu tính này của anh vừa quen thuộc vừa xa lạ. Cô tức giận không có chỗ nào để trút: "Em nói cho anh biết, Cù Khê Ngưng, bây giờ em có thể nằm trên giường của anh là phải cảm ơn Ngô Thiên Thu đã giơ cao đánh khẽ."



Lúc trước nếu Ngô Thiên Thu không xác nhận lại tình cảm và vị trí của mình, ra sức thúc đẩy họ thì cô đã chẳng lựa chọn trở về bên cạnh anh và tha thứ cho anh nhanh đến thế.




Chase: Nếu em còn tiếp tục thể hiện sự phấn khích quá đà, anh sẽ từ chối giúp em.



Lăng Họa:...



Vị trí mới này tuy khác hẳn với việc phụ tá trước kia, nhưng cô gần như vừa làm quen đã thích ứng được ngay. Mọi người trong ekip đa phần cô cũng đã quen, hơn nữa quan hệ còn không tệ. Hơn nữa nhóm nhỏ này còn cách xa trung tâm chính quyền, thế nên quan hệ giữa mọi người cũng không quá phức tạp, tóm lại cảm giác vô cùng thoải mái.



Buổi trưa, cô và mọi người cùng đi ăn cơm. Mọi người trò chuyện cởi mở, bỗng dưng có người nhắc đến cuộc tổng tuyển cử sắp tới.



"Không biết năm nay Gkang còn đảm nhiệm chức Chủ tịch không?" Đồng nghiệp A bò ra bàn: "Anh ấy vừa đến hai năm trước, còn chưa ngồi nóng chỗ, nhất định là đánh chết cũng không chịu di chuyển."



"Nếu như không có Chase, có thể anh ấy sẽ tiếp tục đắc cử mà không có vấn đề gì, nhưng bây giờ có Chase rồi..." Đồng nghiệp B nói ngay.



"Phó Chủ tịch có bao giờ trực tiếp tham gia tranh cử đâu? Berker Palace chưa hề có tiền lệ."



"Nhưng năm nay chắc là sẽ khác, bởi vì một vài bộ phận và phân nhánh đều đưa ra người ứng cử, mà sức ảnh hưởng của Chase thì quá lớn." Đồng nghiệp C nói, giơ tay chống cằm: "Hơn nữa Chase còn đẹp trai như thế..."



"Chị gái à, chúng ta chọn Chủ tịch, chứ đâu có chọn ngôi sao nam." Đồng nghiệp A lườm nguýt: "Chúng ta không cần một người chỉ có mẽ ngoài lên lãnh đạo."



"Mẽ ngoài? Cô mù à? Chase là người vừa có sắc vừa có tài, thập toàn thập mỹ. Ai ai cũng biết anh ấy là nhân vật toàn tài duy nhất có sắc đẹp tương đương với minh tinh trong Berker Palace!"



Lăng Họa im lặng ngồi nghe họ bàn tán xôn xao, từ đầu tới cuối không phát biểu câu nào, tuy rằng người đàn ông được họ thổi phồng chỉ tối qua thôi còn đứng trước mặt cô với tư thế không khác gì con nít.



"Này, Rene." Đồng nghiệp C lúc này mới bất ngờ hướng sự chú ý về phía cô: "Cô coi như cũng đã theo Chase một thời gian. Cô cảm thấy anh ấy và Gkang ai có thể lên nhậm chức?"



Chỗ này đâu đâu cũng có tai mắt, sao cô dám nói bừa. Cô lập tức đùa giỡn bằng một cách thức rất khéo léo: "Gkang là người đứng đầu, nói thế nào cũng rất lợi hại. Còn về Chase, anh ấy đối xử với tôi còn nghiêm khắc hơn cả bố tôi, tôi nhìn thấy anh ấy, run còn chẳng kịp, sao dám đoán bừa bãi."



Mọi người lập tức cười ầm lên, liên tục nói: Đúng là làm bạn với vua như làm bạn với hổ, sau đó họ cũng chuyển đề tài.



Còn thật ra trong lòng Lăng Họa hiểu rất rõ, mỗi người trên người Berker Palace càng hiểu rõ hơn. Trong cuộc tranh cử lần này, Chase nhất định sẽ trở thành đối thủ trí mạng của Gkang. Gió thổi về bên nào lúc này chưa thể nhìn rõ, một nhân tài mới xuất hiện như Chase chưa biết chừng lại có nhiều cơ hội chiến thẳng hơn.



Hết chương 47