Mục Tiêu Của Tôi, Định Mệnh Của Tôi
Chương 48 :
Ngày đăng: 10:39 18/04/20
Sau một buổi tối vui vẻ tại nhà Tạ Tu Dực trở về, cô bỗng dưng phát hiện không tìm được vali hành lý của mình nữa.
"Em tìm vali phải không?" Cù Khê Ngưng cởi áo, thấy cô cứ đi qua đi lại trước cửa bèn hỏi.
"Anh giấu vào đâu rồi?" Cô liếc xéo anh.
"Anh bảo nữ phụ tá qua đây bỏ đồ ra sắp xếp rồi để hết vào phòng ngủ rồi." Anh điềm đạm nói: "Vali để trong nhà kho."
Cô há hốc miệng, hoàn toàn không biết mình đồng ý sống chung với anh từ lúc nào.
"Sau này em sẽ ở đây, căn nhà cũ đó, em có thể tạm khóa lại hoặc cho người ngoài thuê cũng được. Mấy hôm nữa, anh sẽ qua đó sắp xếp đồ đạc cho em." Anh cầm áo ngủ, chuẩn bị đi tắm.
"Làm sao anh chắc em sẽ đồng ý ở lại đây?" Cô tức đến bật cười.
"Anh nói rồi, em không đến đây thì anh qua đó." Anh đi tới trước mặt cô: "Mà anh cảm thấy em sẽ không hy vọng anh qua đó, dù sao thì cũng quá nổi bật."
Cô không biết đối đáp lại làm sao.
Cù Khê Ngưng cúi đầu xuống, hôn lên môi cô một cách nồng nàn rồi đi vào phòng tắm.
Lăng Họa cũng đã tắm rửa xong. Cô vẫn sầm xì khuôn mặt, không nói với anh câu nào. Anh vốn dĩ cũng đã lên giường rồi, nhưng ngẫm nghĩ một lúc lại đi ra khỏi phòng ngủ.
Cô ngồi đọc mail trên di động, giả vờ không biết bất kỳ động thái nào của anh.
Một lát sau, anh bê một chiếc hòm đi vào, đặt bên cạnh giường, ngồi xuống đầu giường cô.
"Anh biết anh xử lý mọi việc có phần chuyên chế, nhưng mọi việc anh làm đều có lợi nhất, thực tế nhất đối với hoàn cảnh của chúng ta." Anh rút di động của cô ra, ép cô nhìn thẳng vào mình: "Anh hy vọng em mãi mãi ở bên cạnh anh, anh đành phải "giam giữ" em trong căn nhà này. Chưa bàn bạc trước với em là vì anh không muốn em phải quan tâm tới những chuyện vụn vặt. Nhưng anh cảm thấy dù em có biết, em cũng sẽ đồng ý với cách làm của anh."
"Anh chắc chắn đến vậy sao?"
Anh rướn môi cười: "Dù sao thì anh cũng mạnh..."
"Im lặng!" Cô biết anh định nói gì, khẩn trương giơ tay bịt miệng anh lại.
***
Ngày tháng trôi qua thật mau.
Chớp mắt, cô đã quay trở lại nước D hơn một tháng.
Tên họ Cù nào đó vẫn bận rộn với các công việc của Chính phủ và việc tổng tuyển cử, dù vậy vẫn tranh thủ từng giây từng phút để "phụ đạo tình cảm" cùng cô, đồng thời dốc sức "trả học phí" cho cô.
Mặc dù theo lời của Chúc Tịnh thì bây giờ "chỉ số quan hệ tình cảm" của cô rất cao... Nhưng cô lại cảm thấy sức khỏe của mình cũng ngày càng tốt.
Có một buổi tối đang ở nhà, cô ngồi trên sô pha xem tivi, anh gối đầu lên đùi cô đọc tài liệu được một nửa thì bất thình lình hỏi: "Tháng này em đến ngày chưa?"
"Hả?"
Ban đầu cô chẳng hiểu chuyện gì, hai giây sau mới đáp: "Vẫn chưa."
Chu kỳ của cô không phải là cực kỳ chuẩn xác, đến hơi muộn hoặc hơi sớm là rất bình thường, cô không quá để ý chuyện này.
Một giây sau, anh ngồi bật dậy.
Vài phút nữa, cô bất ngờ nhìn thấy một bàn tay tuyệt đẹp cầm theo... que thử thai đung đưa trước mặt cô.
Trái tim cô thắt lại. Cô bỏ chiếc iPad trong tay xuống, ngẩng đầu lên, nhìn anh chằm chằm, mặt không cảm xúc.
"Xem thử đi." Anh hất cằm về phía cô, đáy mắt lướt qua những tia sáng: "Có phải có con gái của anh rồi không?"
Trái tim Lăng Họa lúc này như trào dâng sóng lớn dữ dội. Cô im lặng chốc lát rồi hỏi: "Anh nghiêm túc chứ?"
"Cả đời này anh chưa bao giờ nghiêm túc như vậy." Trong ánh mắt anh lúc này chỉ còn lại vô vàn kỳ vọng.
Hết chương 48