Mướn Chồng

Chương 190 :

Ngày đăng: 14:53 18/04/20


Trường gõ cửa phòng của Diễm. Diễm nói không ra hơi.



_Em muốn được ở một mình….!!



_Em có muốn gặp Quân không…??



Diễm sụt sịt.



_Anh thừa biết là không thể. Sao anh còn hỏi em câu đó…??



_Nếu không thể đảm bảo em gặp được cậu ấy, anh nói chắc chắn với em làm gì…!!



Diễm ngồi bật dậy, mở toang cánh cửa. Diễm mừng rỡ hỏi.



_Cách gì hả anh. Anh mau nói nhanh lên…!!



Trường bước vào trong phòng, ngồi lên giường. Trường nói.



_Lúc nãy Bảo có đến đây, cậu ta đã nghĩ ra được một cách cho em có thể chăm sóc Quân rất hay. Nhưng em sẽ phải chịu thiệt một chút…!!



Diễm nắm chặt lấy tay Trường, niềm hy vọng thể hiện trong đáy mắt Diễm.



_Anh nói đi, dù có phải chịu khổ đến đâu em cũng chịu được, chỉ cần em có thể vào thăm anh ấy, chăm sóc anh ấy…!!



_Bảo sẽ viện lý do là Quân cần một y tá, cô y tá hiện tại chăm sóc cho Quân sẽ được thay bằng em. Do em đã có kinh nghiệm chăm sóc bệnh nhân nên vấn đề này anh không lo là em sẽ làm lộ thân phân giả danh y tá của mình…!!



Diễm nở một nụ cười sung sướng, cuối cùng Diễm cũng có thể vào thăm Quân như ước nguyện. Ôm lấy Trường, Diễm thì thầm.



_Cảm ơn anh, anh hai….!!



Vỗ nhẹ vào lưng Diễm. Trường động viên.



_Em hãy cố lên. Chiều tối em hãy đến bệnh viện nhận việc nhưng em phải nhớ không được nói chuyện, phải đeo khẩu trang, và đừng có khóc nếu không em sẽ không còn cơ hội được ở bên cạnh chăm sóc Quân nữa đâu…!!




_Được rồi, tôi chờ…!!



Diễm đứng phía sau Trường. Diễm nôn nóng hỏi.



_Mình đi được chưa anh…??



_Bảo nói chúng ta lúc nữa hãy tới, bố mẹ Quân và Loan vẫn chưa về…!!



Diễm ngồi phịch xuống ghế, mặt Diễm buồn rười rượi. Hồng an ủi.



_Em đừng sốt ruột, lát nữa em sẽ được gặp lại cậu ấy, em phải vui lên nếu không anh ấy mà biết được, anh ấy sẽ giận em…!!



_Giá mà anh ấy giận em thì hay biết mấy…!!



Thời gian chờ đợi như dài vô tận. Cuối cùng Bảo cũng gọi lại. Diễm đứng bật dậy. Trường đưa Diễm đến bệnh viện, Hồng đòi đi theo nhưng Trường không muốn, Hồng đã phải chịu khổ vì anh em Trường quá nhiều rồi, Trường không muốn Hồng phải chịu khổ thêm nữa. Hồng đang mang thai. Hồng cần được nghĩ ngơi, được tĩnh dưỡng.



Trên đường đi hai anh em im lặng, không ai nói với ai câu nào. Tâm trí, đầu óc của Diễm chơi vơi, Diễm chỉ nghĩ đến Quân, lo lắng cho Quân và cầu mong Quân không sao, cầu mong Quân sớm bình phục.



Đến bệnh viện. Trường và Diễm gặp Bảo dưới chân cầu thang. Bảo dặn dò.



_Mọi người đã về hết cả rồi nên em có thể chăm sóc Quân mà không gặp bất cứ trở ngại gì, anh đã dặn dò hai vệ sĩ, họ sẽ để cho em vào và báo động cho em nếu họ thấy bố mẹ Quân và Loan đến…!!



Diễm cảm động.



_Cảm ơn anh…!!



_Em đừng khách sáo, anh làm thế này vì bạn của anh thôi, thằng Quân nó yêu em rất nhiều, anh tin là chỉ có mình em mới làm cho nó tỉnh lại…!!



Diễm được cô ý lúc chiều dẫn lên phòng thay đồ, mặc dù giám đốc bệnh viện không đồng ý nhưng Quân đã nói tình trạng nguy hiểm của Quân, ông sợ Quân sẽ bị giết chết ở đây nên đồng ý để Diễm được thay cô y tá của bệnh viện chăm sóc Quân. Lấy tư cách là người thực thi pháp luật, Quân yêu cầu giám đốc bệnh viện và cô y tá giữ kín chuyện này.



_________________