Mướn Chồng
Chương 30 :
Ngày đăng: 14:50 18/04/20
Vừa gọi cho mình được hai chai rượu, rượu chưa kịp chắt ra ly, Trường thấy có một người đã ngồi trước mặt, Trường cười khẩy hỏi.
_Anh muốn gì....??
_Tôi biết sớm muộn gì cậu cũng ra đây.....??
_Xem ra anh có vẻ hiểu tôi nhỉ....??
_Việc tôi biết về cậu, ngay chính cả bản thân cậu, cậu cũng không ngờ được đâu....!!
_Ra là thế, tôi thật vinh hạnh vì được anh để tâm đến.....!!
Trường không vui, Trường nói.
_Ở đây bàn trống rất nhiều, phiền anh kiếm chỗ khác....!!
_Cậu không thấy là nếu phải uống rượu một mình thì sẽ rất buồn sao....??
_Tôi thì chẳng thấy có gì là buồn, gặp lại anh mới khiến tôi chán.....!!
Trường rót rượu ra ly, chưa kịp bưng lên miệng uống, Quân đã cướp mất, vừa bực mình, vừa giận, Trường quát.
_Anh bị điếc hả, tôi nói là tôi không muốn gồi chung bàn với anh....!!
_Chắc là cậu cũng muốn nói không muốn gồi chung quán với tôi chứ gì....?? Xem ra cậu nóng tính quá đấy.....!!
Trường cười khan.
_Anh muốn trọc tôi tức chết chứ gì...?? Sao anh không nói thẳng là anh muốn gì đi.....??
_Điều tôi muốn chẳng lẽ cậu lại không biết....!!
_Tôi không hiểu anh nói gì cả.....??
Quân uống từng ngụm rượu, Quân nhìn thật sâu vào mắt Trường, Quân nói.
_Tôi muốn cậu tránh xa Diễm ra, tôi không muốn cậu lại gần cô ấy, cậu hiểu ý tôi rồi chứ.....??
Trường gật đầu.
_Hiểu.....!!
_Cậu hiểu được là tốt.....!!
_Nhưng anh cũng nên nhớ người tìm cách tiếp cận cô ấy không phải là tôi, anh sẽ làm gì cho tôi, vì chính tôi là người đã cứu mạng vợ chưa cưới của anh, xem ra anh hơi bị khinh người đấy, anh chưa nói một câu cám ơn hay tỏ lòng kính trọng tôi, chưa gì anh đã yêu cầu tôi làm cái này, cái kia cho anh rồi, anh không thấy là anh hơi quá đáng à, nếu tôi không cứu cô ấy, liệu bây giờ anh còn vợ chưa cưới không....??
Quân đặt ly rượu xuống bàn, Quân lạnh lùng nói.
Trường nheo mắt thích thú.
_Ồ hóa ra biệt danh của chúng mày là tứ quái, thật hân hạnh vì được gặp mặt bốn vị hảo hán, xin lỗi vì đã không biết danh của bốn vị đại ca....!!
Tên cầm đầu điên tiết vì giọng điệu mai mỉa, xem thường của Trường, hắn quát to.
_Đánh nó đi bọn mày....!!
Cuộc hỗn chiến bắt đầu, Trường dù có biết võ, dù có giỏi đánh nhau, cũng không thể đánh nổi bốn tên liều mạng, cũng không thể đánh nổi bốn tên với vũ khí đầy mình, Trường sớm đã bị rơi vào thế hạ phong.
_Bốp....!!
Trường bị một tên đánh một khúc mã tấu vào chân, Trường khụy xuống, thêm một phát nữa vào chân trái, Trường quỳ cả hai chân, cố nén đau Trường loạng choạng ngồi dậy. Tên cầm đầu, đá thẳng vào mặt Trường, Trường cảm thấy choáng váng, khó thở, mũi Trường chảy máu, mép rách toạch.
Hôm nay bọn nó thắng thế nên bọn nó cười không ngớt. Chúng khoái trá bảo nhau.
_Cho mày chết, ai bảo mày ngu, mày dám đùa giỡn với bọn tao làm gì....??
Thằng đàn em vốn nóng tính, nó giục.
_Mình nên kết thúc nhanh chóng rồi rời khỏi đây đi đại ca, nếu không ai đi ngang qua mà nhìn thấy thì mệt lắm....!!
_Mày nói đúng, làm đi....!!
_Vâng.....!!
_Tình tính tang....!!
Điện thoại của Trường reo vang, Trường đang bận đánh nhau nên không kịp nghe, điện thoại của Trường cứ kêu dai dẳng mãi, tên cầm đầu quát.
_Mày có tắt bỏ điện thoại đi không....??
Trường quệt dòng máu đang chảy trên mép, Trường lạnh nhạt đáp.
_Đó là việc của tao, tao tắt hay không thì có liên quan gì đến bọn mày....!!
Tên đàn em cáu.
_Đã thế thì mày đừng có trách bọn tao....!!
_Tao đang chờ....!!
Tất cả bốn thằng lại xông vào đánh Trường, lần này Trường còn bị bọn nó đánh thê thảm hơn lúc trước nhiều, Trường càng ngày càng yếu, trong khi bọn kia đánh càng ngày càng hăng.
_________________